Người, đã khuất xa rồi, những ân tình, như áng mây mờ,những kỷ niệm, còn mãi trong tôi, ôi tháng năm, giờ đã phai tàn. Còn, đâu những ân tình, những kỷ niệm, giờ đã phai mờ, hỏi, thương nhớ vây quanh, như lá thu, tàn úa trong tôi.
Ôi ta xa nhau mấy đông rồi, trăng đêm đơn côi khóc mình tôi, anh ơi đông sang đời cô quạnh, ta mất nhau rồi đời có vui.
Chiều, nay lá thu vàng, đời cũng chóng phai tàn, hỏi, thương nhớ vây quanh, anh đã xa, mờ khuất trong tôi.