Không có anh trên cõi đời này nữa đâu
Anh tồn tại như một thể xác không hồn
Anh sẽ đi như người ngơ ngáo bất chấp tất cả
Khi cuộc đời này có nghĩa gì đâu.
Không có anh trên cõi đời này nữa đâu
Anh làm thơ tình bằng cách vay mượn
Bằng nổi khổ đau, bất hạnh của mình
Anh trở thành một kẻ cuồng si.
Nghèo khó mơ mộng hà tiện niềm vui
Và cuối cùng một tâm hồn trống rỗng
Cuối nhìn ngọn cỏ thôi xanh
Ngước nhìn mây cũng thôi xanh.
Anh sẽ đi giữa thành phố này như người mất trí
Ngã tư đèn xanh hay đỏ anh cũng bước qua
Vực thẳm kia hoa hay rắn độc anh cũng bước qua
Ôi chính là từ khi mất em suốt đời xa em.