Em đi xa như một cơn gió
Tôi rùng mình thở dài bằng cơn ho
Bằng ly cà phê đang âm thầm
Để tôi nghe mùi vị tình yêu.
Tôi yêu em sao tình cay đắng
Nhớ thương ơi thôi đành giã từ
Từng đêm từng đêm tóc tôi như bạc trắng
Em đi rồi tôi còn lại quạnh hiu.
Yêu em tôi đành bất tử
Tôi vung gươm đâm vào ngực mình
Nỗi nhớ em tan ra thành cơn gió
Nhưng trong tôi còn nỗi buồn trông ngóng.
Xa nhau bao mùa mưa nắng
Giấc mơ xưa sao nhiều trái sầu
Trái tim tôi từ xưa đã yên lành
Em đi xa hoá thành vỡ vụn.
Em xa xôi tôi còn chợt nhớ
Tôi rùng mình thở dài bằng cơn ho
Bằng ly cà phê đang âm thầm nhỏ giọt
Để tôi quen mùi vị tương tư.