Em đừng trách mùa Xuân
Không xanh nụ ân cần
Không vì hoa cảm nhận
Sao tình chẳng vị thân?
Em đừng trách Hạ sang
Chuyện phu thê xao lãng
Ân đời như kể lể
Chuyện nắng chói mùa vàng.
Em đừng trách
những mùa Thu Đông úa
Xuân Hạ tàn
Mà chẳng bảo gì nhau
Cây ngả nghiêng
Đời anh rồi rã mục
Trong tim anh
Chỉ Mưa Nắng hai mùa!
Em đừng trách mùa Thu
Chưa tan bao sương mù
Làm sao hoa hé nụ?
Trong tiếng gió vi vu.
Em đừng trách mùa Đông
Khi chiều rơi lạnh trống
Em về nơi cõi vắng
Cho mây đứng vời trông.
Đừng trách mùa xuân
Đừng trách hạ sang
Đừng trách mùa thu
Đừng trách lạnh đông.