ngày anh đi
bụi đường vương gối mỏi.
Nắng đường xa,
ôm bóng dáng phong trần.
Nẻo đường qua xuôi ngược bước bôn ba.
Anh vẫn nhớ bóng hình người con gái.
Tháng năm dài trên gác trọ đìu hiu.
Ôm suy tư,
Ôm ấp giấc mơ hồng.
Rồi một chiều,
Tin em gái sang sông.
Nghe lòng buồn,
Nghe trái tim mình vỡ tan.
Rồi năm năm sau.. anh trở về quê cũ….
Chút thời gian, lụi theo đóa xuân tàn.
Em nay tay bồng,
Tay bế giữa chiều hoang…
Anh lặng im …cúi đầu ôm kỷ niệm.
Giờ ngồi đây..ngắm hoàng hôn màu tím…
Sương chiều rơi ướt lạnh mảnh tim chờ.
Chân bước về trên lối cũ bơ vơ…
Ôm nuối tiếc niềm đau vào cõi mộng…..