Người là nỗi đam mê một thời trong tôi
Người là phút mênh mang ngọt dịu đoi môi
Trong trái tim bồi hồi tôi lắng nghe hồn người hoà lần cùng tôi.
Gọt giọt nắng yêu thương về gần bên tôi
Từng buổi sáng trong xanh mát trời vây quanh
Đôi mắt mang nụ cười, tha thiết cho một người
Hạnh phúc của tôi.
Hạnh phúc của tôi thênh thang trôi trên dòng sống bình yên
Có đám mây xa lẳng lơ giọt sương chiều lên
Có ngờ đâu trong tình cờ là nỗi buồn tênh
Cố quên trong từng niềm đau từ đầu
Sóng xô dập vùi, cuốn trôi giạt đời, phú lấp tình tôi.
Người là giấc mơ xưa tình đầu thanh xuân
Người gởi thoáng mây qua dòng đời bâng khuâng
Tôi vẫn nghe vọng về, trong nhớ thương tràn trễ
Ngày tháng ngủ mê
Gởi từng phút xa xôi về lại bên tôi
Chuỗi ngày xám đơn côi, khoảng đời buông trôi
Trong nỗi đau còn lại, tôi vẫn mơ về người
Một giấc mộng thôi.
Niềm đau của tôi một đời tình buồn, tình trôi dòng sông
Cuốn xa từng ngày kỷ niệm rời quá tầm tay
Có dấu chân xưa muộn phiền, tưởng đang về đây
Vẫn âm vang từng chiều lời xưa vụt bay
Cố quên một người, tiếc thương một thời
Hồn nát tả tơi
Hm hm hm, cố quên một người, tiếc thương một thời
Hồn nát tả tơi.