Thiền viện tôi trưng chỉ ảnh em
Kinh kệ nghìn pho có một tên
Viết hoa một chữ không ai hiểu
Phật bảo Kinh mà không phải Kinh.
Thế giới vì em sẽ dịu hiền
Biển đời phút chốc bỗng bình yên
Cánh chim lặng lẽ miền vô niệm
Vô chấp em ngồi như Quan Âm.
Phá chấp Như Lai ở dưới trần
Hiện thân Bồ Tát cứu nhân gian
Cây oan khuất vẫn nghìn tay vẫy
Tôi vẫn nhìn em là chân kinh.
Ôm tôi đi bằng tay Phật Thích Ca
Ghì tôi đi bằng ý Chúa Ngôi Ba
Tình tôi là thảm xin em bước
Rất khẽ mà nghe đất nhớ trời.
Nước mắt em trên chánh điện tình
Nở hoa siêu độ hoá Tâm kinh
Đêm đêm tôi nhớ bờ môi mọng
Và thấy trong kinh đủ bóng hình…