Trời đổ mưa cho ướt áo chinh nhân, mưa về trên đồn vắng. Trời làm mưa cho ướt áo em thơ mưa rơi từ bao giờ? Mùa mưa đó anh đi vào sương gió những đêm mưa tỉnh nhỏ gợi nhớ thuở học trò, tâm tình thường hay ngỏ trường tan về chung phố những lúc trời chiều đổ mưa.
Đk:
Mưa, mưa rơi qua phố buồn chạnh lòng bao nhớ thương, từ ngày đi viễn phương. Ngày xưa đường mưa ướt ê chề, cùng đưa đón nhau về ấm đôi nhân tình trẻ Một người đi xây cuộc đời, một người đêm tay gối chia ly có gì vui. Trời mưa nghe giá buốt con tim xua anh vào kỷ niệm thao thức tròn cả một đêm
Gửi về em đêm vắng với cô đơn nỗi buồn trai thời chiến. Dù ngàn phương nhưng vẫn nhớ nhau luôn biết em giờ có buồn Người nơi đó những đêm trời mưa gió có thương người tỉnh nhỏ nuôi nấng trong cuộc đời, những ngày tàn lửa khói đường đi về chung lối mưa có buồn mình cũng vui.