Tôi nhớ trời thu Sài Gòn
Có những chiều mây xám giăng cao
Mưa chợt tuôn rơi mau trên con đường vắng
Hàng cây xanh mướt trong mưa
Mùa thu không lá vàng rơi
Thu đến âm thầm
Nhẹ nhàng qua cơn gió khẽ lay
Tôi nhớ trời thu Sài Gòn
Mưa cuối mùa rơi lá me xanh
Mưa chợt ngưng, mây tan, xuyên soi vạt nắng
Người xe trên phố đông vui
Lăng Ông êm ngắm chiều rơi
Sương sớm Tao Đàn
Nhẹ nhàng bên ly cà phê sáng
Nghe chút bâng khuâng
Ôi Sài Gòn
Bao niềm nhớ nao nao từng tiếng rao ngày xưa
Ôi Sài Gòn
Thu về trên gánh thị thơm vàng ươm
Bao mùa trôi qua
Còn lại đây những thiết tha tình xa
Sài Gòn ơi
Nồng nàn bao nhiêu hoài ức vương lòng sâu lắng.
Thu Sài Gòn
Bao niềm nhớ nao nao đường phố quen ngày thơ
Hoa cát đằng
Ru chiều ngơ ngẩn vòng xe trường tan
Bên bờ Thanh Đa
Nhìn trời mây nước bao la trôi xa
Sài Gòn ơi
Ôm vào lòng hương nắng thu xưa.