Giọt nước mắt nhẹ buông rơi
Như hạt mưa giữa trời
Dịu dàng rơi rơi xuống mặt biển xanh
Tình đời nhiều son sắt
Có đôi khi tình bạc như vôi
Có đôi khi giọt lệ sâu kín
Chợt bay lên thật cao
Nhìn cuộc đời thật rộng và thật sâu
Để phai đi
Chút tình mong manh thời xuân xanh
Niềm đau rồi sẽ dần phai
Như sương mờ trong sớm mai
Cho tôi xin là biển mênh mông
Vui trao tất cả nước mắt lòng
Trả về lại hư không giọt lệ mặn nồng
Cho biển trời khi bình minh lặng thinh
Giọt nước mắt đã quay về trời
Là thênh thang giấc mơ tình đời
Chẳng còn lời gì
Chỉ còn lại lòng nhẹ nhàng mây trắng bay.