Anh với em khi mình vừa tan trường,
Chuông mới reo khi trời chuyển cơn mưa,
Hai đứa mình đành núp dưới hiên thưa,
Nhìn hạt mưa mưa rơi rơi tý tách,
Như tiếng cười em khúc khích bên anh,
Nhìn bong bóng đùa nhau giỡn bên hè,
Như hai đứa mình thuở đó mới quen nhau.
Hạt mưa đã làm em ướt lạnh,
Và cả đôi vai mềm còn làm ướt tóc em,
Làm sao chịu nổi cơn mưa chiều,
"Em phải về thôi vì cơn mưa đã tạnh,
Anh để em về thôi, anh ơi em phải về thôi"
Anh với em hai người học chung trường
Anh với em đi về chung một đường
Khi nhắc lại chuyện ta trú hiên mưa
Kỷ niệm xưa ghi trong đêm luyến nhớ.
Hai đứa mình e ấp trái tim thơ
Thì hôm nay hạt mưa rơi trong chiều
Cho hai đứa mình lại trú dưới hiên mưa.