Tác giả: Trần Hải Sâm
Dòng đời ai tắm bên sông nhớ. Đẩy tấm Thuyền Quyên dạt bến chờ. Giọt tình ai khóc đêm trăng ấy. Cạn hết lòng chưa đặng ghé bờ... Đôi bờ yêu ấy, sao mãi xa nhau. Ân tình con sóng, khua đáy nông sâu. Đời theo mưa nắng giăng.
Tác giả: Trần Hải Sâm
Yêu ai, chiều xuống mưa giăng ngập lòng tê tái. Yêu em, tình khóc trên môi lời buồn chưa nói. Xanh rêu, màu đá cô đơn đợi ngày nhớ tuổi. Em đi, từng bước xa xôi, tôi đau, từng lối đi về. ĐK:. Đi về nẻo cũ đường xưa. Đi về.
Tác giả: Trần Hải Sâm
Vì yêu anh quá, nên tôi đành lòng. Buông tay mệt nhoài, cho kiếp trông mong. Yêu anh càng nhiều, lòng càng nhức nhối. Thấy anh lả lơi, tin yêu lạc lối. Từng đêm buốt giá, cô đơn giày vò. Yêu anh đợi chờ, thân xác co.
Tác giả: Trần Hải Sâm
Em đi ươm nắng chiều nay. Cài yêu lên tóc môi gầy, gầy nét son. Mưa tình đan áo ngón tay thon. Chiều hôn mi mắt, một bờ nâu, bờ nâu soi đáy chiều. Em theo mưa nắng về đâu. Mùa đang ngơ ngác tìm nhau, tìm nhau trong giấc.
Tác giả: Trần Hải Sâm
Hè về xôn xao tia nắng. Đôi má em nồng giấc trưa. Để chiều nghiêng vai hứng gió. Em có nghe giọt nắng tan. Giọt buồn tan trong mi mắt. Ai khóc cho đời nắng khan. Để chiều khô theo nhung nhớ. Em có nghe giọt nắng.
Tác giả: Trần Hải Sâm
Về đi em về đi, về cho gió say tình. Về đi em về đi, về lung linh sắc nắng. Chiều nay mưa giăng lòng ai. Mà sao con nắng đa tình. Người ơi tương tư mùa xuân. Yêu về che nghiêng vạt nắng. Mùa xuân xuân mộng mơ, mùa mưa.
Tác giả: Trần Hải Sâm
Lao xao thu về, Hà Nội ray rứt mưa ngâu. Bao nhiêu trăng tròn, lời thề mái ngói thâm nâu. Trao nhau môi cười, nụ tình say phố thu rơi. Ngân lên tiếng đời, chiều về thoa nét son môi. Hôm nao ta ngồi, bờ mi khép giấc mơ.
Tác giả: Trần Hải Sâm
Hà Nội, một chiều thu, tôi về hong nỗi nhớ. Hà Nội mộng mơ, ươm tiếng đời chiều nghiêng phố nhỏ. Ngây ngất con đường, hoa sữa ướp hương yêu. Một chiều hồ Tây, sóng về khua lên kỷ niệm. Xao xác thu về, nghe lá hát tương tư.
Tác giả: Trần Hải Sâm
Nắng lung linh môi cười, nồng nàn về hé tinh khôi. Tóc buông đôi vai gầy, vệt trầy quang gánh nhân gian. Mắt nâu soi ngút ngàn, màu đời năm tháng nổi trôi. Vết môi khô đau lời, một thời ta ướt những đa mang. Tháng năm.
Tác giả: Trần Hải Sâm
HƯ HAO ĐỜI TA. (Trần Hải Sâm). Cơn mưa nào gội hết tương tư. Đôi môi nào mềm mãi ngây thơ. Xanh rêu nào đời đã đi qua. Tình như chiếc lá bay đi vội vàng. Con sông nào chảy mãi tinh khôi. Đêm trăng thề thả bóng đơn.