Tác giả: Trần Hải Sâm
Em đi rồi, biển khóc trong tôi. Mùa thu tan tác, sóng nát tan xô bờ. Chiều ôm thương nhớ, gánh mây đi tìm. Lời nguyện thề treo trên đỉnh núi. Gió vô tình, xô ngã giấc mơ xưa. Em đi rồi, mưa nắng chơi vơi. Đời mưa khao.
Tác giả: Trần Hải Sâm
Em có theo trăng gánh mặn nồng. Để lòng tôi trĩu những bâng khuâng. Mắt môi từng nét đời thơ dại. Nhuộm tím lòng ai một chữ yêu. Ai đã thêu lên một ước thề. Để lòng đơm nút những đam mê. Trái yêu về chín vùi tâm sự.
Tác giả: Trần Hải Sâm
Tôi yêu em bờ môi hé nhân gian. Buông dung nhan cài hương tóc miên man. Môi đi hoang, từng hơi thở địa đàng. Nét cong yêu huyền phơi cơn khát trần gian. Tôi yêu em đời vẽ nét lo toan. Vay nhân gian mùi son phấn đa.
Tác giả: Trần Hải Sâm
Qua bao nhiêu năm, tôi đi lại cuộc đời. Nhìn những mặn nồng, môi cười, mắt ướt, vai rung. Qua bao nhiêu năm, tôi ôn lại cuộc tình. Đếm tháng đợi ngày, tròn một giấc đơn côi. Yêu ai năm xưa, tôi khô cạn một đời. Nhìn.
Tác giả: Trần Hải Sâm
Một mình tôi đứng trong đêm. Nghe đời khuya vỡ oà trong nước mắt. Một mình tôi đứng trong đêm. Nghe tối tăm âm thầm nhen le lắt. Một mình tôi đứng trong đêm. Ôm mù sương gieo rắc giấc ban mai. Một mình tôi đứng trong.
Tác giả: Trần Hải Sâm
Miền Trung con sóng lầm than. Mưa đi bão lại trăm ngàn nỗi đau. Ai về vá lại tình sâu. Vẹn nguyên tấm áo kẻo nhàu chữ quê... Miền Trung quê hương tôi, nước lũ bao vây đời. Mùa mưa hay nắng cạn, chan chứa giọt mồ hôi. Nổi.
Tác giả: Trần Hải Sâm
Tình đến bên đời nhau, hương mùa thu ai cài lên tóc ngọt. Giọt đắng ly cà phê, viên tình yêu khuấy đời theo nhung nhớ. Lòng đã thôi bình yên, ta uống tình say men nức nở. Để gió mưa ngoài kia, xao xác đời buông rơi nỗi nhớ.
Tác giả: Trần Hải Sâm
Em biết không, bông hoa tình giờ đây gẫy nát tương tư. Buông tiếng yêu, câu thơ tình giờ đây côi cút chữ “bơ vơ”. Mưa cứ rơi, đêm đông dài, buồn ơi, ai khóc giữa cơn mơ. Xơ xác yêu, em đi rồi, chiều đau, theo con nắng phơi.
Tác giả: Trần Hải Sâm
Lặng lẽ nơi này tôi tìm yêu về trong ký ức. Đôi mắt ai buồn đêm thao thức một vầng trăng. Để ánh sao khuya rơi vào yêu mắc cạn. Chiếc lưới ân tình giăng nước mắt khóc thành đêm. ĐK:. Ôi nước mắt của đêm, trăng nhớ ngày.
Tác giả: Trần Hải Sâm
QUAY VỀ TUỔI NHỚ. (Trần Hải Sâm). Tôi quay về tuổi nhớ, đêm cúi xuống chiêm bao. Bàn tay nào bé dại, ôm mơ ước vuông tròn. Con phố đời lặng lẽ, soi tiếc nuối ngoài hiên. Ngọn đèn đêm cúi mặt, để trăng khuyết bên.