Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Anh đem tiếng nghĩa bẻ đôi. Chữ ân vứt bỏ để rồi trăng hoa. Em vun ái nợ dung hòa. Tô bền duyên thắm tình ta kiếp này. Anh hoài gieo nỗi đắng cay. Trĩu đôi vai nhỏ tháng ngày xót xa. Em mong êm ấm cửa nhà. Cố nhường nén.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Tôi trở về nơi bến đỗ không anh. Bao kỷ niệm tròng trành len nỗi nhớ. Lời hẹn đó đã chẳng tròn duyên nợ. Giấc mộng đầu vụn vỡ hóa tàn tro. Người chốn nao xa khuất bóng con đò. Khiến kẻ ở đắn đo hoài lưu luyến. Ai từng hứa.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
TÌNH gãy gánh duyên đành chia ngã. XƯA ngỡ nồng thoáng đã phai phôi. TRẢ luôn kỷ niệm xa rồi. LẠI muốn vun bồi cố được gì đâu. CHO tủi quạnh bắt cầu chua chát. NGƯỜI âm thầm bỏ nhạt ước mơ. HẠNH trao cả nỗi mong chờ. PHÚC.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Em lỡ khắc trong tim ngàn ký ức. Nỗi buồn vây túc trực tháng năm dài. Giọt lệ sầu đẫm ướt khóe mi cay. Dòng ngâu đắng đêm ngày đang gậm nhấm. Do cuộc sống còn muôn điều sâu thẳm. Cõi vô thường cũng thật lắm xót xa. Nào dám.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
HẠ nhen nhóm bồi hồi trong dạ. VỀ sân trường phiến đá hanh hao. TRỖI lên giây phút nghẹn ngào. KHÚC sầu li biệt xuyến xao nhói lòng. VE vọng mãi mênh mông nỗi nhớ. NGÂN nga hoài vụn vỡ buồn thiu. KHIẾN muôn ánh mắt tiêu.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Mái tóc điểm pha sương bao năm dài ròng rã. Mẹ chăm con từng bữa dù nắng hạ mưa giông. Ôm con vào lòng những ngày đông hối hả. Gió rét thấm vai gầy vật vã chẳng oán than. Ôi xót xa vô vàn những khi trời nổi bão. Mẹ nai lưng.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Trang lịch sử ghi danh ngàn chiến sĩ. Đã hy sinh vì công lý hòa bình. Nhuộm máu xương quyết tử thật quang vinh. Cố dẹp sạch sói lang rình cướp nước. Bao thế hệ noi gương người đi trước. Trí hùng anh tiếp bước mọi nẻo.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Ước mình là hạt cát. Sóng dạt đẩy xô bờ. Trọi trơ mà cứng rắn. Đắng mặn vững lòng kiên. Khắp miền xây tổ ấm. Khắc đậm một hình hài. Mảnh mai đầy mạnh mẽ. Nhỏ bé chẳng thua ai. Miệt mài trên biển vắng. Êm ắng vọng lời.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Cuộc sống này lắm vất vả gieo neo. Do mệnh bạc kiếp nghèo nên phải gắng. Oằn vai nhỏ một đời mang trĩu nặng. Vì mưu sinh chịu nắng dãi mưa dầm. Phận bọt bèo khó nhọc bện hồn tâm. Mãi lay lắt như con tằm nhả sợi. Phần số.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Vẫn một mình bên ly cà phê đắng. Đợi bóng chàng chết lặng xót hồn côi. Bởi nhớ thương rít tim nhỏ từng hồi. Do đắm mộng lẻ loi buồn quạnh vắng. Ta cứ mãi ôm hình ai trĩu nặng. Siết cõi lòng sầu lắng suốt tháng năm. Đã yêu.