Não Nuột Vì Yêu

Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986

( thuận nghịch hồi đầu ). Thân bèo bọt nẫu dạ hoài yêu. Ngâu chảy giọt buồn quạnh vắng chiều. Chán nản in đời nghiêng ngã mệt. Âu sầu trót bóng thẫn thờ xiêu. Đắng tim cay khổ rầu dâng mãi. Chua não xót phiền lụy trỗi.

Nếu Anh Là Gió

Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986

Nếu được làm gió. Anh vỗ về bên. Nghĩa thắm tô bền. Nào quên hẹn ước. Đôi đường dẫu ngược. Gắng bước cùng nhau. Duyên nợ đượm màu. Dù đau cũng chịu. Xin người thấu hiểu. Đo liệu tỏ tường. Dệt mộng uyên ương. Thiên trường.

Nếu Có Một Ngày

Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986

Nếu một ngày bên cạnh chẳng bóng anh. Thì chắc chắn mi này thành biển lệ. Em muốn hỏi người có từng nghĩ thế. Dẫu hai phương đâu thể cách ngăn lòng. Nếu một ngày duyên nợ hóa hư không. Thầm nuối tiếc tơ hồng không trọn.

Ngày Ấy Xa Rồi

Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986

NỢ DUYÊN , NGÀY ẤY XA RỒI. Gieo BUỒN , PHẬN GÁI rẽ đôi ƯỚC GÌ. CHUYỆN TÌNH SƠN NỮ TÊN THI. Khiến cho lắm kẻ xót ghì TRÁCH THÂN. PHÔI PHA nhạt mối tơ trần. GIẬN HỜN ngược lối ái ân đâu còn. GIÁ NHƯ người vẫn sắt son. TRÁI.

Nghịch Duyên

Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986

Hai đường thẳng song hành đâu thể chạm. Duyên chúng mình chỉ tạm bợ phải không. Sao em cứ ôm lồng ghì tâm khảm. Dẫu xót xa đeo bám một kiếp hồng. Thu nhòa nhạt ngày đông thầm giăng trải. Nhưng chân tình nào ghé lại bến.

Ngược Lối Đường Tơ

Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986

Ta lặng lẽ giữa màn đêm u tịch. Dõi mắt nhìn sự tĩnh mịch xa xăm. Mỗi bước đi vương gió bụi thăng trầm. Hồn lạc lõng như người câm vô thức. Nhiều khi thấy ngọn lửa lòng cháy rực. Trông mơ hồ ngỡ hạnh phúc tìm sang. Tỉnh.

Người Buồn Cảnh Có Vui Đâu

Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986

Trời vần vũ mây mù loang xám xịt. Mưa thét gào gió rít quặn từng cơn. Tí tách rơi như đuổi bắt dỗi hờn. Thoáng đọng lại nghe mơn man giá buốt. Trong tâm khảm tưởng chừng ai trói buộc. Quyện vào hồn chạnh bước giữa phố.

Nhớ Hà Thành

Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986

Nơi Hà Thành giữa phố thị phồn hoa. Vẫn còn chỗ thanh bình hòa gió nắng. Cây lá đỏ tên Lộc Vừng đứng lặng. Soi Hồ Gươm yên ắng đẹp mê hồn. Ta nhẹ nhàng vội níu ánh hoàng hôn. Khi chiều tím khẽ vờn đôi mắt biếc. Hà Nội hỡi.

Nỗi Niềm Lỡ Chạm

Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986

Ừ em buồn nhưng nói được đâu anh. Bởi phận số nên cam đành lầm lũi. Kiếp bọt bèo cặm cụi chẳng ngày xanh. Lời hẹn ước cũng tan thành tro bụi. Dẫu giờ đây chỉ thui thủi một mình. Trong quạnh quẽ nhiều đinh ninh lo lắng. Ôm.

Phận Gái Bèo Trôi

Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986

Lang thang bước giữa ngày xuân lạnh lẽo. Kiếp phong trần khô héo quạnh hồn đơn. Xót tim côi não nuột mắt mi hờn. Đời nhạt nhẽo dài hơn là hạnh phúc. Phận con gái lỡ lầm nương bến đục. Ngậm đắng cay những lúc đớn đau.