Tác giả: HỮU KHƯƠNG
Đừng hỏi vì sao hai đứa mình chia tay. Em vương tội chi, anh nào lỗi lầm gì. Mà sao, tình mình chia hai lối. Đường yêu, tình sao chóng vội. Khi dấu yêu còn đây, nhung nhớ vẫn đong đầy. Cớ sao đôi mình, tình lạc mất vòng.
Tác giả: Nhạc & Lời: Thi Quân
Ca sỹ thể hiện: Quỳnh Dao
Hát lần 1:. Chiều nay trông về xa quê nhà ta yêu dấu. Mông mênh kia cánh chim cô đơn xa lạc đàn. Bâng khuâng giữa lòng lời nói nhưng anh ngại ngùng chưa nói ra em nghe. Mình quen nhau ngày nao con thuyền đưa xa bến. Hôm.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Trung Hoa)
Ca sỹ thể hiện: Anh Tiến; Đức Hùng
Khẽ rơi bên đồi vắng, giọt sương mai còn vương lá cành. Gió ơi xin nhẹ lướt, để thơm mãi mùa xuân. Cánh chim phương trời xa còn thương nhớ mình. Ta còn thương tiếc loài hoa đã ép trong tim. Thuyền ai đi tìm về bến.
Tác giả: An Chung
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Mênh mông xanh điệp trùng xanh xanh. Trời nước một vùng đước bạt ngàn xanh. Say đắm biển quê mình. Ơi quê hương! ơi Cà Mau! Mây trời sông nước một khúc dân ca. Hay một con sông nhỏ cũng anh hùng. Quê hương ta màu xanh.
Tác giả: Đoàn Chuẩn & Từ Linh
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Ngọc & Khánh Hà
Với bao tà áo xanh đây mùa thu. Hoa lá tàn, hàng cây đứng hững hờ. Lá vàng từng cánh rơi từng cánh. Rơi xuống âm thầm trên đất xưa. Gửi gió cho mây ngàn bay. Gửi bướm muôn màu về hoa. Gửi thêm ánh trăng màu xanh lá thư.
Tác giả: An Thuyên
Ca sỹ thể hiện: Bích Phượng & Đình Văn; Thanh Tuyền; Hương Lan; Bảo Yến
Lâu con về quê mẹ đò đi ngược Sông La Trên sông nước quê ta Giọng đò đưa chứ man mác Bâng khuâng nhớ cảnh nhớ người Nhớ nơi kỳ ngộ, nhớ lời nước non Dù bể cạn đá mòn, dạ sắt với lòng son Biết khi mô cho phai nhạt Biết thuở
Tác giả: Lư Nhất Vũ
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Sơn; Ngọc Ánh & Đào Đức; Chưa Biết
Áo anh năm nút chạm rồng. Quà rượn ơi qua tu hỡi rồng bay. Đứng xa xa con phụng ôi chàng ôi. Lại gần là con quy qua tu hỡi gần nhau. Đứng xa xa con vượn ôi chàng ôi. Áo em thêu búp nhụy hường. Là hường nhang qua tu hỡi.
Tác giả: Huỳnh Nhật Tân
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Hồ
Chuyện ngày xa xưa, bao năm qua rồi đó đến nay chưa xóa nhòa. Một mối tình nghèo thuở còn yên vui lúc chiến chinh vừa bắt đầu. Nàng tên Ngọc Lan, một cành hoa. Trắng tinh thiết như tiên giáng trần. Và mỗi lúc đêm về.