Tác giả: Hoàng Trang & Ngọc Sơn
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Hải
Đường chiều vắng con đường yêu đìu hiu. Lời buồn gió ru gió ta buồn ta ru tình ta. Ru đời ta ru mãi đời ta ru tình ta ru tình vạn sầu. Dù tình yêu ta buồn cứ rong chơi cười vui. Đời lang thang đời bềnh bồng. Dù tình yêu.
Tác giả: Viễn Châu
Ca sỹ thể hiện: Thanh Thúy
Có phải em là gái liễu trai. Mà sao tiếng hát buồn ngân dài. Chim chiều ngơ ngẩn ngừng đôi cánh. Vũ trụ chợt đỉnh ngôi. Ngỡ ngàng hoài tiếng ai. Biết được em rồi khó nổi nguôi. Hồn sa đáy mắt huyền mất rồi. Tôi,
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Sơn
Đường chiều vắng con đường yêu đìu hiu. Lời buồn gió ru gió ta buồn ta ru tình ta. Ru đời ta ru mãi đời ta ru tình ta ru tình vạn sầu. Dù tình yêu ta buồn cứ rong chơi cười vui. Đời lang thang đời bềnh bồng. Dù tình yêu.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: YunjBoo & Kenlly TK
Trời không nắng và có mưa đang rơi xuống nhẹ. Và em chính là nỗi buồn phía sau nụ cười cùng sự chở che. Hạc giấy ngày đó thì hôm nay anh vẫn còn giữ mà. Tai sao người cất bước đi bỏ lại cuộc tình cũng dần khuất xa. Khi.
Tác giả: Bắc Sơn & Hoàng Song Việt
Ca sỹ thể hiện: Minh Vương & Hương Lan; Trọng Phúc & Hà My
Nhạc:. Nữ: Từ bữa anh không về nữa. Cây khế sau hè cũng tàn rụng hết bông. Nam: Hoa rơi lâm tâm, tím dòng sông kỷ niệm. Ngày nào bên nhau ta mơ ước mãi bền lâu. Nữ: Giờ đã như sông vội vã. Theo nước xuôi dòng, cuốn chìm.
Tác giả: Lê Văn Đương
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan; Thanh Hải (trước 75)
NÓI LỐI:. Nhìn di ảnh hương trầm nghi ngút khói. Tưởng mẹ hiền như sống lại với lòng con. Mẹ ơi, bới lưng cơm tay cầm đũa rung rung, mắt xối lệ chan hòa trên chén ngọc. VỌNG CỔ:. Con lâm râm khấn Nam Mô A Di Đà Phật,
Tác giả: Lê Thanh Phấn (Cà Mau)
Từ nhỏ phấn đã không có cha. Mà chỉ sống thui thủi. Cùng với mẹ và hai anh trai. Cuộc sống của gia đình phấn vất vả lắm. Có khi phải ăn chuối rem trừ cơm. Những ngày tháng cứ lây lất trôi qua. Gia đình phấn cũng dần.
Tác giả: Chưa Biết
1/. Nghĩ suy về cuộc đời. Từng giọt nước mắt vẫn rơi trong từng nụ cười. Nghĩ suy về người. Chỉ là cơn gió thoáng qua mà thôi. Lòng mình hoang vắng khuất sau tiếng cười. Dù bàn chân mõi xót xa lối về. Còn có ai, về.