Tác giả: Bảo Phúc
Ca sỹ thể hiện: Mỹ Linh; Hồng Nhung
Đêm tiễn người về, về đi nhé để riêng ta ngồi nghe. Nghe tiếng buồn giun dế ủ ê giữa đêm lạnh giấc mê. Trăng soi bóng hình ai trong suốt đêm dài một nỗi u hoài. Sương lạnh xuống đời giun dế vai gầy tỏ bày. Hồn còn.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Hạ Vy
Có những lúc quạnh hiu thấy đời quá vô tình. Nắng đang đẹp bỗng mưa rơi về ngẩn ngơ. Có những lúc chiều sao bước hoài nỗi vô định. Vướng trong ngàn lối kia tôi lạc mất em. Nhớ khi xưa về giữa phố xưa tôi ta cùng chờ nhau.
Tác giả: Lê Thương
Ca sỹ thể hiện: Ánh Tuyết
Trời khuya thanh vắng. Em ngồi bên sông. Nhìn mây trắng đen bay mờ trên không. Từ xa đưa đến, tiếng trống canh điểm đêm. Hoà nhịp theo tiếng dế kêu rền đêm. Dưới sông có vừng trăng sáng chiếu. Trong giữa lòng Đà giang. Một.
Tác giả: Hàn Châu
Ca sỹ thể hiện: Khánh Hoàng; Mạnh Quỳnh
Anh sẽ về xóm nhỏ ngày xa xưa. Nơi còn lại bao nhiêu yêu thương. Có người em gái tháng năm mỏi mòn. Mắt đợi mắt chờ bóng người xa mờ. Anh sẽ về với người cùng quê hương. Vơi trọn niềm yêu thương trong tim. Cho người em.
Tác giả: Thanh Sơn
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Khánh Duy
Rồi em cũng về tưởng chừng như giấc ngủ mê. Rồi em cũng về để nhớ lại nắng mưa đồng quê. Thời gian đi kỷ niệm thì còn đó. Bến cũ cây đa có người xưa vẫn chờ. Thương con đò dòng sông. Đã chứng minh một chuyện tình. Phần tư.
Tác giả: Ly Hoàng Thao
Cần Thơ bây giờ không như ngày cũ. Những chiếc phà qua chở tóc em bay. Anh ở bên nầy nhìn cơn mưa lũ. Ào ạt trong tim một nỗi đau dài. Mái trường bây giờ không như ngày cũ. Ðổ nát một đời rêu phủ chờ ai. Em đứng loay.
Tác giả: Nhạc La Tuấn Dzũng, thơ Nghiêm Xuân Cường
Ca sỹ thể hiện: Vũ Bảo; Trang Mỹ Dung
Vén mây xoá lớp bụi hồng. Trùng tu tam bảo soi chung ánh vàng. Bóng chiều nắng trải mênh mang. Sư cô nhặt lá hoa vàng đầy tay. Đầu trần chân đất ai hay? Đã qua bao cuộc đổi thay mịt mờ. Biết thương ngọn cỏ gió lùa. Biết.
Tác giả: Song Ngọc & Hoài Linh
Giữa lòng trời khuya muôn ánh sao hiền. Người trai đi viết câu chuyện Một Chuyến Bay Đêm. Cánh Bằng nhẹ mơn trên làn gió. Đời ngây thơ xưa lại nhớ, lúc mình còn thơ. Nhìn trời cao mà reo mà mơ ước như diều để níu áo Hằng.