Tác giả: Phạm Quang Hoá
Ca sỹ thể hiện: Phạm Quang Hóa
Chờ mong nhưng xuân ơi mòn mõi. Vì sao ngày đông giá chẳng qua? Để cuộc đời đơm hoa hạnh phúc. Để nụ cười trao nhau nồng ấm. Để mẹ già từng đêm thao thức. Mùa xuân chờ đến bao giờ? Chờ xuân cho hoa mai đào nở. Dòng.
Tác giả: Võ Huy Cường
Ca sỹ thể hiện: Như Ý
Lòng kiêu hãnh không cho phép em tìm gặp anh thêm. Nhưng em biết trong trái tim chỉ có một người. Chỉ riêng một người là anh dấu yêu của em. Dù che dấu nhưng mong nhớ không lừa được con tim. Em sẽ biết trong tim anh cần.
Tác giả: Lê Quang
Ca sỹ thể hiện: Đan Trường; Đan Trường; Đan Trường (Beat)
Ngàn tia nắng ấm từng đàn chim vỗ cánh tung trời. Đất nước tôi đã trải qua bao ngàn đời. Kìa là miền trung thương nhớ. Kìa là miền bắc thân yêu. Về miền nam nghe giọng hò ầu ơ mẹ hát ru con. Dân tộc tôi 54 anh em cùng sát.
Tác giả: Thanh Sơn
Ca sỹ thể hiện: Khả Tú; Giao Linh; Hương Lan
Ở trong gia đình bà mẹ quê có bốn người con thương. Đứa em gái nhỏ chưa biết gì đang ngồi ghế nhà trường. Ba người anh lớn đã đi lính đánh giặc ngoài biên cương. Thuở chiến chinh về phận làm trai lo đáp đền non sông. Bước.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Ca sỹ thể hiện: Vũ Hoàng
Ngày con chào đời thỏa ngày tháng đợi mong. Niềm vui vỡ òa lòng hạnh phúc biết bao. Nhìn con thơ ngây khóc trong vòng tay mẹ. Cha khẽ mỉm cười thầm cảm ơn trời cao. Nhìn con từng ngày, từng ngày dần lớn khôn. Cha mẹ vui.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Tốp Ca
Như những cánh chim bay khắp bốn phương trời. Đoàn ta đi đắp những con đường sáng tươi. Kìa chân mây xa xôi nắng hồng đang vẫy gọi. Ta lên đường phới phới tuổi hai mươi. Núi kia dù có cao, sông kia dù có sâu. Nhưng có núi.
Tác giả: Việt Anh
Ca sỹ thể hiện: Thu Phương; Quang Dũng
Nhìn vào đôi mắt ấy. Và không gian xung quanh rợp nắng mùa Xuân. Đang hát lên, hát cho niềm hạnh phúc vừa tới. Điều cuối cùng đợi chờ. Mùa Xuân trong ánh mắt. Trả lại anh niềm kiêu hãnh của ngày xưa. Đã chết đi, giữa.
Tác giả: Nguyễn Hồng Thuận
Ca sỹ thể hiện: Hồ Ngọc Hà & Bùi Anh Tuấn
Vào hôm ấy ta chọn lìa xa, hai cuộc đời hai ngã. Thời gian rồi cũng hóa xa lạ. Niềm kiêu hãnh xô dài khoảng cách, ai cũng luôn cho mình đúng. Và người kia sẽ hối tiếc ngày sau. Rồi cứ thế xuôi theo dòng đời bằng nỗi ám ảnh.