Tác giả: Chưa Biết
Tình yêu chợt đến buông lơi. Trên yên trên cát anh làm thơ. Bờ vai tóc xõa mênh mông. Anh như con sóng em đắm nhìn. Em là mây trời anh là con diều. Mây dìu trong tình cao ôi đắm say. Rong ruổi bến đợi. Dù tình lâu.
Tác giả: Hoài An (Võ)
Ca sỹ thể hiện: Thiện Nhân; Ngô Thanh Vân; Cẩm Ly; Cẩm Ly
Tuổi thơ em xa quê hương, em xa mái trường. Không còn vòng tay tình thân. Ở một nơi xa xôi, em vẫn nhớ về:. Nhớ những trang sách hồng. Giòng đời trôi qua nhanh. Cuộc sống quay cuồng. Đêm về tìm chút bình yên. Mà từ.
Tác giả: Nguyễn Hữu Thiết
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Hữu Thiết & Ngọc Cẩm
Chiều thu ấy ánh nắng thu rơi lòng người. Hồn chơi vơi gió cuốn mây trôi về nguồn. Lòng bâng khuâng nghe lá rơi. Tình lâng lâng lâng theo sóng môi. Cầm tay nhau trao câu tiễn đưa. Ðừng sầu gió mưa. Chiều thu ấy chiếc.
Tác giả: Vũ Vĩnh Phúc
Ca sỹ thể hiện: Minh Hiếu
Chiều trên phố vắng, tâm hồn lắng theo ngàn thông reo. Mùa đông đã đến, cây trút lá xác xơ tiêu điều. Một mình lê bước phiêu du, Đà lạt trong khói sương mù. Gợi niềm thương về thời xưa cũ. Người đi có nhớ, hoa đào nở.
Tác giả: Phạm Quang Tuấn
Giòng sông nhỏ rạt rào chảy xuôi. Người yêu ơi nay đã xa rồi. Cồn đá buồn ngỡ ngàng chờ đợi. Dấu chân xưa hờ hững bên trời. Làn môi hồng. Bàn tay mềm. Ánh mắt xanh. Ôi chỉ là ảo vọng. Thôi giã từ dĩ vãng đam mê.
Tác giả: Vũ Vĩnh Phúc
Ca sỹ thể hiện: Nhật Huy
Chiều nay gió xuân sang môi em thắm xinh dịu dàng. Đàn chim én bay ngang trên con sóng xanh bạt ngàn. Biển vẫn hát êm êm với khúc du xuân êm đềm. Ngàn con sóng xô nghiêng nghiêng trên bãi cát vàng quê em. Biển hát ,
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Thanh Hà
Tình yêu mang đến cho người ngọt ngào lời hát trên môi. Tình như tia nắng trên trời đã yêu là không gian dối. Cho dù người đã xa tôi trái tim này mãi yêu người. Tình yêu trao cho ai lòng không đổi thay. Tình cho ta.
Tác giả: Trầm Tử Thiêng
Ca sỹ thể hiện: Thanh Lan (pre75)
Một ngày qua đến nơi đây khung chiều vắng. Bàng hoàng nghe lá rơi như người thoáng về. Âm thầm dìu em giữa cơn mơ. Nghe lại còn tay nắm bơ vơ. Nên mãi mênh mang sầu ngẩn ngơ. Chiều chiều mây trắng lang thang qua đầu.