Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Thùy Chi
1.Lá rụng vàng cuối phố, thu còn đó hay không. Gió se se mùa đông, tràn về ngõ vắng. Để sớm mai bình minh thẫn thờ ta tỉnh giấc. Cây bàng già góc phố xác xơ heo may. Rồi người cũng mãi không quay về đây. Đếm lá thu rơi.
Tác giả: Nhạc Phạm Anh Dũng, thơ Bích Huyền
Ca sỹ thể hiện: Mai Hương; Thanh Xuân
Áo vàng hoa cúc phơi lưng dậu. Sân gió hương lùa thơm ý thu . Ngày mai chị sẽ sang nhà khác. Năm tháng mình em gói đợi chờ ... Em vẫn làm thơ chưa yêu đương. Mùa thu tựa cửa chưa vội vàng. Ngày mai chị sẽ sang nhà.
Tác giả: Trương Quang Tuấn
Ca sỹ thể hiện: Yến Khoa; Hồng Ngọc
Ngồi nhìn ánh năng, hong khô sương mai. Lòng chợt nuối tiếc hương xưa phôi phai. Dòng thời gian cứ trôi qua hững hờ. Tiếng yêu nghe xa vời. Để lại tôi thẫn thờ giọt thơ tan vỡ. Tự tình với gió, thu xưa hẹn thề.
Tác giả: Thanh Trang
Ca sỹ thể hiện: Quang Tuấn; Huy Đức
Bây giờ là thu rồi đó em. Ai qua áo lụa mắt nhung mềm. Bước chân hè phố hoen vạt nắng. Và mắt em gợi mùa lá xanh. Bây giờ là thu rồi đó em. Cây khô nghiêng lặng đứng bên thềm. Gió quen rừng cũ mây về thấp. Sương.
Tác giả: Thuận Yến
Ca sỹ thể hiện: Thanh Lam
Lá cứ đổ triền miên trên mái phố. Anh không qua lối cũ vẫn thu về. Không ngoái lại sao anh không khép cửa. Ðể hoa vàng thêm một sắc bơ vơ. Trôi về đâu! Trôi về đâu những số phận không ngờ. Em cứ hát! Hát một ngày cho.
Tác giả: Võ Thiện Thanh
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Phương Thanh
Có những chiếc lá úa rơi trên thềm vắng. Bước chân nào qua nhẹ như lá rơi. Có chút nắng, chút nắng trong khu vườn vắng. Con dế ngỡ ngàng đón thu vừa sang. Có chút gió, chút gió lung lay cành lá. Áo em vừa phơi ngoài.
Tác giả: Nhạc: Đinh Công Minh & Thơ: Hồ Tịnh Văn
Lạc mùa, thu về đâu? Ta rơi vào miền nhớ. Chênh vênh rồi trăn trở. Lạc vào miền không nhau. Lạc mùa thu về đâu. Khi lá rời cây mãi. Tình yêu mình ngang trái. Sợ rồi lạc mất nhau. Em sợ lắm mùa đau. Em sợ tình tan vỡ. Em.
Tác giả: Ngô Thụy Miên
Ca sỹ thể hiện: Quang Dũng & Ngọc Anh; Lam Anh & Đình Bảo
Mưa rơi! là nước mắt, tình đã phai rồi. Mây trôi! là nỗi nhớ, tiếc thương mà thôi. Hạnh phúc sao mắt môi em còn chơi vơi. Sao trái tim anh còn chưa nguôi những xót xa một thời. Mong manh, đời như lá vàng úa, trên.