Tác giả: Nhạc Nguyễn Từ & Ý Thơ Hồ Tịnh Văn
Tình yêu trong đời là nụ hôn say, tình yêu trong đời mật ngọt sương mai, tình ta yêu người một ngàn năm nữa, một ngàn năm sau, một ngàn năm sau... Tình yêu cho người đời gọi tên nhau, tình ta yêu người, muộn phiền thương.
Tác giả: Vũ
Ca sỹ thể hiện: Vũ
Em là nắng chạy qua mưa. Em là hương, hương cuối mùa. Chim vừa hót lại bay đi. Như gặp em, anh mất hồn. Và tiếng em cười đùa mong manh. Nhìn nghiêng đôi mắt như bông hoa quỳnh. Chắc anh nặng lòng cơn mơ. Sợ quên.
Tác giả: Nguyễn Thanh Cảnh
Ca sỹ thể hiện: Diệu Hiền; Xuân Phú; Dzoãn Minh
Ngoài song gió ru nắng thu vàng dần tàn. Thuyền xuôi nước thu mái êm êm nhẹ lướt. Gió cuốn lá vàng rơi ngập ngừng lối qua. Nhớ bóng dáng em xưa dịu dàng thướt tha. Tóc mây buông dài thoảng hương nay đã xa. Nhặt chiếc lá.
Tác giả: Nguyễn Hoàng Thuận
Ca sỹ thể hiện: Tố Đoàn
Chợt nhớ những ngọt ngào nhớ đến tình yêu hôm nào. Chợt nhớ em làm sao nỗi nhớ em dạt dào. Anh yêu em nhiều lắm với trái tim thật tâm em có biết không. Lòng ấm áp nhẹ nhàng ghi nhớ bờ vai dịu dàng. Người ơi anh vẫn mang.
Tác giả: Hồng Kiên
Ca sỹ thể hiện: Phương Anh; Phương Anh
Khi cơn mưa hắt trên cây hiền hoà. Mùa hè bâng khuâng chờ mong hát câu yêu thương. Và khi con tim phút đắm say lặng nhìn. Nhìn bờ vai ai nhẹ rung. Thầm thương nhớ ai. Và anh đến, trời xanh. Mây như ngừng trôi. Cùng em hát.
Tác giả: Nguyễn Hoàng Thuận
Ca sỹ thể hiện: Tố Đoàn
Nhớ nụ cười em ấm áp ánh mắt nồng nàn. Quấn quýt bên anh ngày nào mộng mơ chất ngất. Bỗng bao yêu thương tàn nhanh. Những ước mơ không thành. Vì em lãng quên tình anh. Quen nhau khi tình cờ trót cho nhau tình thơ. Đẹp như.
Tác giả: Phan Mạnh Quỳnh
Ca sỹ thể hiện: Miu Lê
Nụ cười chợt tắt, lệ tràn khoé mắt. Còn gì ngoài nỗi đau, ngày mình lìa bỏ nhau. Nồng nàn tình đến, rồi vội vàng tình chết, phai câu thề. Người có nghĩ ta đã quá sai khi đi chung bấy lâu. Người có nghĩ ta đã chán nên yêu.
Tác giả: Nguyễn Quyết Thắng & Nguyễn Minh Nữu & Đoàn Văn Khánh
Sớm mai chưa hồng, thoáng mây phiêu bồng, mù sương rơi xuống một ngày mùa đông. Dáng ai bên hồ, ngỡ như mong chờ, thấp thoáng bước chân, tìm đến trong thơ. Đàn vừa dạo lời ca mênh mang, ngựa hồng vượt rừng về, chàng và.