Tác giả: Chưa Biết
Một vầng trăng tỏ, treo trên đỉnh trời. Bay về đâu thế đàn cò trắng ơi. Bà ơi chú cuội có nhớ nhà không ? Sao như cháu thấy, sao như cháu thấy chú đang xuống trần. Nghìn năm rùi nhỉ, bên gốc cây đa. Cuội ơi em hỏi.
Tác giả: Phạm Đăng Khương
Ca sỹ thể hiện: Thủy Linh; Thanh Thảo; Xuân Mai
Một vầng trăng tỏ, treo trên đỉnh trời. Bay về đâu thế đàn cò trắng ơi. Bà ơi chú cuội có nhớ nhà không ? Sao như cháu thấy, sao như cháu thấy chú đang xuống trần. Nghìn năm rùi nhỉ, bên gốc cây đa. Cuội ơi em hỏi.
Tác giả: Chưa Biết
1000 năm, hồn thiêng sông núi. 1000 năm, mang lấy dòng máu oai hùng. 1000 năm, bao lớp người vẫn kiên cường. Đây nước Năm tôi, nghìn năm Thăng Long rạng ngời... Hồn Việt ơi! Nghìn năm văn hiến ! Lòng trào dâng.
Tác giả: Lê Hựu Hà
Ca sỹ thể hiện: Vũ Khanh
Ta hãy tìm cho mình một thoáng trời xanh. Một vầng mây trắng có chim vờn quanh bên hè. Ta chẳng cần nhớ gì để trốn trần gian. Mặc đời chen chúc đuổi theo lợi danh bạc vàng. Ta sẽ dìm ưu sầu tận đáy vực sâu. Và mang.
Tác giả: Tlan
Đêm về tí tách mưa rơi. Trăng lên nữa mảnh giọt sầu giọt tuôn. Yêu trăng tha thiết vấn vương. Đêm buồn kĩ niệm khôn nguôi giấc nồng. Nhớ anh day dứt từng đông. Bóng chiều buông liễu trăng tròn long lanh. Ưu tư năm tháng.
Tác giả: Mầm Non
Một đàn chim nhỏ. Bay ngang lưng trời. Bay về đâu đó. Đàn cò trắng ơi. Bà ơi chú cuội. Có nhớ nhà không. Sao như cháu thấy. Sao như cháu thấy, chú đang xuống trần. Nghìn năm rồi nhỉ. Bên gốc cây đa. Cuội ơi,
Tác giả: Hùng Hào Hoa
Ca sỹ thể hiện: Hùng Hào Hoa
Tít ở tận trên mây. Có vị thần cô đơn một mình. Đã nhiều nghìn năm nay. Chẳng được gần cô nương một lần. Làm người yêu ta đi nào mỹ nhân ơi (mỹ nhân ơi). Ta vốn xuất thân là tiên trên trời (Sao nàng có thể tin chứ). Ta.
Tác giả: Hoàng Thanh Tâm
Ca sỹ thể hiện: Đàm Vĩnh Hưng; Lệ Thu
Mưa thu gợi sầu cho cây long-lanh, ngàn tiếng buồn rơi hắt-hiu trên cành, từng đêm hồn bay trong khói sương mờ, từng đêm ngàn cây nghe gió ru hờ, lời mưa buồn khẽ đưa em vào mơ. Thu mang chiều về giăng mây trên.
Tác giả: Từ Công Phụng
Ca sỹ thể hiện: Từ Công Phụng
Anh nhớ mãi căn nhà ấy có cánh cửa sổ. Mở vào tim người. Mỗi sáng em thức dậy mây hồng đậu trên môi. Một lần anh tới đó với băn khoăn nỗi chờ. Mắt không rời khung cửa sổ. Vì nhỡ khi em thức giấc tình cờ. Anh đứng đó.