Tác giả: Nguyễn Thừa Thiên
Ca sỹ thể hiện: Nhạc Không Lời; Nguyễn Thừa Thiên
Sáng nay trong vườn. Nhánh lan rừng đã nở. Líu lo đôi chim nhỏ. Gọi em đón bình minh. Nắng xuyên qua ô cửa. Dậy đi cô bé ơi. Đừng buồn hoài như thế. Đời có bao điều vui. Cuộc sống luôn mỉm cười. Hạnh phúc quanh đây.
Tác giả: Lam Phương
Ca sỹ thể hiện: Hà Vân; Hương Lan
Chiều lên. Cho đây khóc đó. Nắng lên khi mình mất nhau. Mây ơi trôi đến phương nào? Dừng chân chia bớt cơn sầu. Giọt buồn long lanh phiến đá. Vỡ tan trong lòng nước xanh. Người đi cho mắt thâm sâu. Có ai quên thuở.
Tác giả: Lý Dũng Liêm
Ca sỹ thể hiện: Đình Phước; Lưu Ánh Loan; Hằng Ni
Kiên Giang ai vẽ thành tranh núi rừng xanh nhìn nước biển xanh. Bao nhiêu biển rừng bao chiến tích lẫy lừng nào ai du khách về thăm nặng tình miền quê khó rời. U Minh đất lũy là đây bóng tràm nghiêng làng nước dờn.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Lửa Việt
Đây rừng xanh xanh đây muôn trùng xanh xanh biển cả. Sóng Hoàng Sa reo vang khúc quân hành ca Trường Sa. Sóng Hồng Hà cùng hòa về với sông nước Cửu Long. Một dãy Trường Sơn ghi lại biết bao nhiêu huyền thoại. Sử vàng không.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Lý Hải
Không còn một ngày bình yên. Qua một đêm hoang tàn. Không còn một ngày hoàng hôn. Cho ta được ngắm ánh bình minh. Ôi đâu rồi cái căn nhà nhỏ xinh. Các em thơi ở đâu khi nhà đã mất về đâu. Không còn đàn chim nhỏ xinh. Ngày.
Tác giả: Chu Minh Ký
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Dũng
Tôi muốn em cùng đi lên với Tây Nguyên cây rừng xanh. Để làm quen coin dốc cao bụi hồng. Bỏ lại sau bao tháng năm quay cuồng những đêm dài cơn mê. Tôi muốn em nhìn xem khi nắng ru êm buôn làng xa. Để gần thêm bao nỗi vui.
Tác giả: Trần Tiến
Ca sỹ thể hiện: Y Moan; Y Moan
Ở nơi ấy tôi đã thấy trên ngọn núi cao. Có hai người, chỉ có hai người yêu nhau. Họ đã sống không mùa đông không mùa nắng mưa. Có một mùa, chỉ có một mùa yêu nhau. Ở nơi ấy đàn dê trắng nhởn nhơ quanh đồi một mái tranh.
Tác giả: Trần Tiến
Ca sỹ thể hiện: Phương Thanh; Y Moan; Quốc Duy; Y Moan
Ở nơi ấy tôi đã thấy trên ngọn núi cao. Có hai người, chỉ có hai người yêu nhau. Họ đã sống không mùa đông, không mùa nắng mưa. Có một mùa, chỉ có một mùa yêu nhau. Ở nơi ấy đàn dê trắng nhởn nhơ quanh đồi. Một mái tranh.