Tác giả: Nhiều Tác Giả
Ca sỹ thể hiện: Hứa Như Ý
Có lúc tâm hồn sao thấy ơ thờ. Đâu ai mong chờ mà ước mơ. Còn chăng đây mùi hương cũ bóng hình xưa. Em đã ra đi khi trời giăng mưa. Có lúc tâm hồn sao thấy u sầu. Dung nhan yêu kiều ôi thấy đâu. Nụ hôn xưa làn môi cũ đã.
Tác giả: Anh Bằng
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Vũ & Trúc Mai & Kim Loan
Người ơi khi cố quên là khi lòng nhớ thêm. Dòng đời là chuỗi tiếc nhớ. Mơ vui là lúc ngàn đắng cay... xé tâm hồn. Tàn đêm tôi khóc khi trời mưa buồn hắt hiu. Lòng mình thầm nhớ dĩ vãng. Đau thương từ lúc.
Tác giả: Cao Minh Thu
Ca sỹ thể hiện: Thạch Thảo & Vũ Hoàng
Miền tây ơi đã bao lần ghé về, những hương quê còn nguyên đây đó. Những nguyên do người yêu đất này, người Miền Tây bao đời chân chất. Từ Long An ghé sang miền Đức Hòa, lúa xanh tươi miền quê ta đó. Có thương yêu dòng sông,
Tác giả: Trúc Phương
Ca sỹ thể hiện: Phương Hồng Quế & Duy Khánh & Thanh Thuý
Trời đêm dần tàn tôi đến sân ga. Đưa tiễn người trai lính về làng. Cầm chắc đôi tay ghi vào đời tâm tư ngày nay. Gió khuya ôi lạnh sao, ướt nhẹ đôi tà áo. Tàu xa dần rồi, thôi tiếc thương chi. Khi biết.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Thanh Thúy & Thanh Tuyền
Có người hỏi tôi tại sao ưa ca bài ca sầu nhớ. Thương ngắm trăng mờ hoàng hôn. Ưa đi lặng lẽ trong những đêm gió mưa u buồn. Mà nghe cô đơn. Đừng trách tình duyên tôi. Đời mấy người chẳng ưa nhìn tơ liểu rũ ưa tìm trong giấc.
Tác giả: Lam Phương
Ca sỹ thể hiện: Như Quỳnh & Thế Sơn
Hôm nay đây còn vui trông thấy nhau. Bên tiếng ca tiếng đàn vượt trời cao, lời vui thắm thiết đưa trao như khi mới gặp nhau;. Nhưng anh ơi ngày mai ta cách xa :. Anh kinh đô tôi phải về miền xa, biệt ly ai khéo gieo chi.
Tác giả: Đen
Ca sỹ thể hiện: Đen
Yeah babe, anh trở về lại với trường cũ. Anh lại viết nhạc, vào cái giờ mà mọi người thường ngủ. Cảm thấy trống trải dù căn phòng này có đủ giường tủ. Hôm nay anh thấy buồn, buồn hơn cả nhạc Trường Vũ. Chơi nhạc mới đó vậy.
Tác giả: Viễn Châu
Ca sỹ thể hiện: Mạnh Quỳnh; Kim Tử Long; Minh Vương
Vua nước Sở một hôm lòng thanh thản. Cởi long bào giả dạng một thường dân. Vác cần câu ra ngồi dựa thạch bàn. Lòng vương giả mơ màng theo sóng nước. Gió động ngàn lau khua xào xạc, sở Vương mới thả hồn theo những chiếc.