Tác giả: Bảo Thu
Ca sỹ thể hiện: Phi Nhung; Trường Vũ; Chế Thanh; Giao Linh (Trước 75)
Mai này em bước sang ngang còn tôi quay mặt ngỡ ngàng. Pháo hồng tiễn bước em đi lòng tôi buồn như xác pháo. Mai này em bước sang ngang tình [Dm] yêu đâu ngờ phũ phàng. Thư tình này biết gửi ai giờ đây biết mong chờ ai. Ôi.
Tác giả: Phạm Duy Nhượng
Ca sỹ thể hiện: Thái Thanh (trước 75)
Chiều lắng hồn kinh kỳ. Cây dài trong bơ vơ. Nghe mái buồn thương mơ. Nghe bụi trút hương xưa. Nghe lá tàn duyên tơ. Nghe dư âm ngày qua. Ôi thành phố thân yêu. Bao mái nhà chìm trong sương chiều. Ôi lửa ấm cơ ngơi.
Tác giả: Chưa Biết
Đò Qua Sông Nghiệp. ::::::::::. Dòng cơ duyên chuyển xoay con người bao lần. Luật thiên công trả vay công bằng nghiệp trần. Đời không hay biết nên gieo phiền muôn phần. Tội gieo phải mang đắng cay vào thân. Đường nhân.
Tác giả: Nguyên Phong
Làn hương tỏa ngát khói hương bay tan vào sương chiều. Chúng con quỳ đây ngước mắt trông về Mẹ yêu. Dang đôi tay gầy yếu với nén hương trầm, kính dâng lên. Mẹ từ nhân mà lòng con yêu thương ngày đêm. Và đây ngọn nến sáng.
Tác giả: Nhạc Ngoại
Ca sỹ thể hiện: Huy Vũ; Phùng Tiến Thắng; Thái Toàn
Cô đơn lang thanh đi trong khói sương chiều khi mặt trời khuất, nghe trong mưa thu lá rơi cuốn theo cuộc tình hoang vắng, tn trong cơn mơ xóa hết nỗi muộn phiền, mong được gặp em, môi hôn khi xưa trao em đã phai nhạt,
Tác giả: Trần Quang Lộc
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Chút bế bồng về câu hát cũ để em thẹn thùng. Nón thúng quai thao em hát người ơi người ở đừng về. Qua cầu qua cầu ngả nón trông theo. Muối sương chiều lạnh tình thiếu nữ. Để thương để chờ để nhớ ai xưa ai hát bài ca.
Tác giả: Lynh Nghy
Ca sỹ thể hiện: Cường; Tuấn Hiệp
Cánh hoa vàng Quỳnh Anh rơi trên lối xưa. Gót chân ngà ngập ngừng trên con phố thưa. Lối em về chiều ngập giăng nỗi nhớ. Vấn vương hoài giọt tình bên song chờ. Thoáng dỗi hờn cùng những dại khờ. Đã xa rồi mùa tìm trăng.
Tác giả: Lê Tín Hương
Ca sỹ thể hiện: Lam Trường
Hoàng hôn xuống, nắng đã lan về chân trời. Mây trắng giăng giăng xa xôi. Có bóng chim nhạt nhòa khuất trong sương chiều. Mình ta ôm nỗi nhớ ngập ngừng bước chân qua. Cơn sóng xa dần âm vang. Như sống trong lòng xôn.