Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Khánh Ly
Một ngày năm bốn cha bỏ quê xa. Chốn đã chôn nhau cắt rốn bao nhiêu đời. Một ngày năm bốn cha bỏ phương trời. Một miền Bắc tối tăm mưa phùn rơi. Một ngày năm bốn cha bỏ Sơn Tây. Dắt díu con thơ vô sống nơi Biên Hòa. Dù.
Tác giả: Thái Thịnh
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Hưng
Từ ngày xa vắng người, từng niềm vui tiếng cười. Đã thiếu vắng trên bờ môi. Từ ngày xa vắng người, đường về trong đêm tối. Chỉ còn một mình anh thôi. Càng ngược xuôi giữa đời, càng nhiều phen rã rời. Với nỗi nhớ.
Tác giả: Hà Hải Đăng
Ca sỹ thể hiện: Lâm Chấn Khang
Cuộc tình ngày đó đã vỡ nát như bọt sóng cho tim ta như vụn vỡ. Bởi ta lầm tin nên giờ đây mới như vậy. Em đã trao ta tình nồng thắm ban đầu. Để rồi một ngày em cất bước về đâu. Từng giọt sầu đắng nuối tiếc mãi. Những.
Tác giả: Uy Thi Ca
Ca sỹ thể hiện: Hợp Ca; Quách Tuấn Du
Từ biệt cuộc đời cao sang ấm êm. Từ chối ngai vàng làm vua thế gian. Tình thê nhi đâu xá, tìm vui trong băng giá. Người ra đi xa không lời từ giã. Rồi bao năm dài phong sương nắng mưa. Rừng sâu miệt mài thành.
Tác giả: Đào Duy
Dừng bước quân hành chiều nay ghé đây. Vời trông thôn nghèo mờ sau áng mây. Lặng lẽ ngắm mấy nếp tranh xác xơ, bên đường chiều lộng gió, ngắm em thơ ngập ngừng nhìn người lính chiến phong trần... Niềm thương dâng.
Tác giả: Nguyễn Hoàng Duy
Ca sỹ thể hiện: Băng Di; Hải Băng
Ngước mắt lên trời cao. Tìm lại những yêu thương hôm nào. Tìm lại những khát khao. Để quay trở về với ước ao. Thật tuyệt vời làm sao. Để rồi lại quên hết. Quên hết đi tất cả. Những cảm xúc của ngày hôm nao. Để rồi.
Tác giả: Nhạc Ngoại [Lời Việt: Nam Lộc]
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Hồng Nhung
Từng đêm buồn thao thức, nằm cô đơn, và nhớ thương anh! Nhớ anh từng phút trong cuộc sống mơ hồ giữa dòng đời. Những bông hồng trắng nơi mộ vắng, khóc thương khi mất anh. Cỗ xe buồn bã đưa người đến đây, cũng khuất.
Tác giả: Hồng Vân
Ca sỹ thể hiện: Thanh Lan (trước 75)
Có một người con gái tên Oanh. Mắt lệ đầy như những đêm mưa. Nàng cô đơn nhiều lắm. Tuổi mới mười lăm. Vừa được yêu thì bước sang ngang. Người có gia đình. Đời buồn chán cho nhau kiếp chồng chung. Oanh chẳng mong chẳng.