Tác giả: Đỗ Bảo
Ca sỹ thể hiện: Tấn Minh
Tôi vẫn thường suy tư, "Còn gì phía sau mùa thu". Những cơn mưa tháng Mười, kéo dài rất âm u. Sau những tán lá sâu, sau bước ai vừa thả bộ qua phố. Có bao giờ tôi biết điều gì đã xảy ra ngày hôm qua. Em có còn quay lưng.
Tác giả: Hoàng Sa; & Lê Đức Phong
Ca sỹ thể hiện: Anh Tuấn
1. Chiều nay tôi về thăm Sài Gòn. Lê bước chân mỏi mòn quanh thành phố thay tên. Tìm em đường cũ xoá tên từ lâu. Tìm đến quán xưa còn đâu. Lòng bỗng thấy nghe quặng đau. 2. Chiều nay tôi về thăm Sài Gòn. Như sống trong kỷ.
Tác giả: Nguyễn Thuỵ Kha; Thơ: Hoàng Trần Cương
Ca sỹ thể hiện: Thành Lê
Bao giờ anh về thăm. Mảnh đất quê em một thời ngún lửa. Miền Trung mỏng và sắc như cật nứa. Chuốt ruột mình thành dải lụa Sông Lam. Miền Trung. Tấm lưng trần đen sạm. Những đốt sống Trường Sơn lởm chởm giăng màn. Thoáng.
Tác giả: Nguyễn Đình Phùng
Ca sỹ thể hiện: Thái Hiền
Trong cõi trời đất lạ. Người về như bóng trăng. Trải thân ta lộng lẫy. Từng dấu hồn trăm năm. Người về làm tượng đá. Ta như kẻ lỡ đường. Nằm dưới chân người ngủ. Quên một ngày ly hương. Trong cõi trời đất lạ. Giọt lệ ta.
Tác giả: Nguyễn Kế Khuyến
Năm xưa nồng nàn tình thắm xuân sang. Mây bay nhẹ nhàng đường nắng thênh thang. Yêu thương ngàn lời tình đến như mơ. Cỏ hoa ngập lối. Năm xưa dạt dào cùng ngồi đếm sao. Hương xuân ngạt ngào dệt mộng ước ao. Hoa bay.
Tác giả: Hoài Linh
Ca sỹ thể hiện: Khánh Ly
Lỡ giấc ngủ không đành. Từng đêm dài nghe hồn cháy. Vòng tay đam mê rã rời. Mưa buồn từng giọt xuống đời. Lệ tím héo hắt hoen môi. Men rượu phiền muộn khóc cười. Một kỷ niệm vài cuộc tình riêng xa xôi. Tiếng hát nào u.
Tác giả: Phạm Mạnh Cương
Ca sỹ thể hiện: Trọng Bắc
Paris nắng xuân hồng. Đi trong chiều. Mênh mông. Sông Seine. Vẫn lững lờ. Nghe sóng xô đôi bờ. Paris vẫn êm đềm. Khi tôi về bên em. Paris ấm hương tình. Vì Paris cũng là em. Chiều công viên. Bên pho tượng đá xanh. Ngồi.
Tác giả: Hồng Vân
Ca sỹ thể hiện: Trường Vũ; Nhã Thanh
1. Chuyện kể tiếp rằng người con gái. Năm tháng ôm sầu đau. Mối tình dở dang lòng chua xót. Bởi ngăn cấm gia đình. Tuyệt vọng quá nên một đêm băng giá. Nàng đã quyên sinh bên đồi thông lạnh. Tình duyên không thành người.