Tác giả: An Thuyên
Ca sĩ: Phạm Phương Thảo
1. Em tóc xõa che vầng trăng. Che nỗi buồn sâu lắng. Em xa anh một mình hát. Mà sông Lam núi Hồng ngàn năm sánh đôi. Dù hết nước, hết cây vẫn còn mãi tình. Em xa anh trăng sáng một mình. Vầng trăng đò đưa. Buồn.
Tác giả: Thuận Yến
Ca sĩ: Phạm Phương Thảo
Trăng lên kìa trăng lên. Quảng trường dâng biển sáng. Ơi vầng trăng, vầng trăng Ba Đình. Mênh mông, mênh mông, mênh mông và thiêng liêng. Trong lăng Bác vừa chợp nghỉ. Như sau mỗi việc làm. Trăng ơi trăng biết thế. Nên.
Tác giả: Nguyên Nhung
Ca sĩ: Phạm Phương Thảo
Ca sĩ khác: Hồng Hạnh
Giữa .... a ơi ... a nia mấy nhụa ơ. Mẹ sinh con từ trên đỉnh núi. Gió vờn cánh hoa đào giữa rừng chim ca. Lúa bạt ngàn ôm đỉnh núi. Hết cuộc đời xưa tăm tối. U a.... ơ a .... nịa mấy nhụa ơi. Giờ đây con ơi con như cành lá.
Tác giả: Phạm Tuyên
Ca sĩ: Phạm Phương Thảo
Ca sĩ khác: Vân Khánh
Từ Làng Sen có một người trai chí lớn. Mang lí tưởng cách mạng giải phóng quê hương. Ra đi tìm khắp bốn phương. Đường đi cho cả dân tộc. Dặm trường mà xong pha. Ớ... ơ hờ ớ hơ... Ơ hờ ớ hờ... Chiếc áo vải mong manh khắp.
Tác giả: Dân Ca
Ca sĩ: Phạm Phương Thảo
Ca sĩ khác: Phương Thanh; Thu Hiền; Hồng Năm
A ơ chứ trồng cây à tôi lại nhớ Người chứ rừng bao nhiêu à cây mọc thì tôi ơn Người bấy nhiêu nhớ Bác Hồ trồng cây năm xưa. Bác tuy già nhưng mạnh khỏe vì thương dân. Bác dặn dò cặn kẽ ươm mầm xanh ta như mẹ thương con cả.
Tác giả: Tiến Dũng
Ca sĩ: Phạm Phương Thảo
Trở về xứ nghệ, trở về chốn xưa. Nghe lời gió thổi, đếm từng hạt mưa. Muối vẫn mặn, gừng vẫn cay. Câu ca mẹ bao đời hằng ru. Tắm nước sông quê nghe câu ví dặm. Chốn quê nhà cảnh cũ còn đây. Xứ nghệ ơi, sông lam ơi. Một.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sĩ: Phạm Phương Thảo
Em, đò em chơi vơi nọ bến. Anh, vầng trăng lang thang ở đâu? Mà để buồn, buồn câu thơ em viết đong đầy. Về đi, muốn bẻ, muốn chặt đôi tùy người. Đừng xa nhau, nơi đó có chi phôi mà đi cho bằng được. Đứt tình ta một.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sĩ: Phạm Phương Thảo
Ca sĩ khác: Lê Mận
Tình như đong không hết ư. Ra đống rơm đổ vào. Ai ngờ rơm bùng cháy. Mới hay rơm cũng tình. Người như rơm, người như rơm. Người như rơm khát ư lửa ư. Anh ơi em mang lá trầu biếc. Đi tìm tới người có quả cau. Khi mô.