Tác giả: Nhạc Ngoại
Ca sĩ: Nguyễn Phi Hùng
Khi ta say mê bước chân theo điệu nhạc. Là đời sống kia bao ưu phiền chợt ta đi thiên đường. Như ngời sáng trên bờ môi kia nồng say. Ta là hương hoa về đây rực rỡ đời này. Khi ta vương mang những nỗi đắng cay kiếp.
Tác giả: Vũ Quốc Việt
Ca sĩ: Nguyễn Phi Hùng
Ca sĩ khác: Chưa Biết (beat)
Hỡi ước mơ cho ta làm cơn gió chiều. Hỡi ước mơ nhẹ cho ta tung cánh diều nâng niu. Được bồng bềnh trong nắng. Hỡi những yêu thương mong manh còn xa bến bờ. Hãy ước mơ đi xin cho đời không hững hờ. Để cuộc đời đẹp mãi.
Tác giả: Nguyễn Văn Thanh Nhã
Ca sĩ: Nguyễn Phi Hùng
Có phải vì nghĩ sẽ không thể gặp em, nên trái tim anh ngỡ ngàng đến vậy. Điều gì như nỗi nhớ, thật bình dị như giấc mơ, như có mưa xuân rơi ngày nắng hạ. Những gì đẹp nhất anh ngỡ để vụt tay, lúc em qua bỗng lại.
Tác giả: Nguyễn Văn Thanh Nhã
Ca sĩ: Nguyễn Phi Hùng
Cỏ lá đứng chơ vơ không tình yêu. Loài thú sống lang thang không tổ ấm. Chỉ có thế nhân thôi mang tình yêu. Và có những con tim luôn thổn thức. Ðể rồi trái tim kia chợt quạnh hiu. Khi người tình đã ra đi trong tiếc.
Tác giả: Quốc An
Ca sĩ: Nguyễn Phi Hùng
Ca sĩ khác: Chưa Biết (beat)
Trong màn đêm hắt hiu thoáng nghe lời ru vẫn ngọt ngào nhẹ ru. Suốt bao đêm dài cho con được yên giấc. Vẫn bên con đôi bàn tay ấm êm dáng hao gầy mẹ chịu bao nỗi đau. Áo rách vai mang đổi lấy chén cơm, chén cơm đầy vì con.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Nhật)
Ca sĩ: Nguyễn Phi Hùng
Trời đêm lạnh sương rơi ngoài hiên. Anh ngồi đây nhớ lúc xưa mình cùng cười vui đùa. Chờ nhau và trông mong ngày đêm. Đưa tình yêu bay trong gió tay trong tay mãi đắm say. Biển trời minh chứng tình ta trong như nắng ban.
Tác giả: Vũ Quốc Việt
Ca sĩ: Nguyễn Phi Hùng
Ca sĩ khác: Vũ Quốc Việt (beat); Vũ Quốc Việt; Nguyệt Anh
Mưa đã qua mùa xuân nghe nắng ấm lại về. Anh đã xa rồi anh cũng đứng nhìn lại mình. Em chính em người mang cho anh lắm những ngọt ngào. Qua tháng năm và anh đã hiểu thật nhiều. Em biết không từ ngày yêu em. Là ngày in.
Tác giả: Quốc An
Ca sĩ: Nguyễn Phi Hùng
Ca sĩ khác: Hồng Hạnh
Nhớ xưa em còn thơ, anh vẫn hay ngóng chờ. Rủ nhau ra bắt bướm, nơi cánh đồng xanh mơ. Nhớ xưa em làm thơ, anh vẫn buông tiếng đàn. Ngày ngày bên xóm vắng, ta hát cùng đêm trăng. ÐK:. Rồi đêm nào trăng không.