Tác giả: Xôn Nguyễn
Ca sĩ: Châu Khải Phong
Ngày còn bình yên xơ xác mái hiên. Nắng mưa gió sương không than phiền. Hẹn ước về sau suốt kiếp có nhau. Nhưng ai nào ngờ sắp úa màu. Để ngày hôm nay hoen lệ cay. Thấy em đẹp trong chiếc váy, tay nắm tay bên người.
Tác giả: Nguyên Chấn Phong
Ca sĩ: Châu Khải Phong & Nguyên Chấn Phong
Từ khi em ra đi quên một con tim. Là anh biết trái đất trong anh ngừng quay. Từ khi em ra đi bước đi về nơi cuối chân trời. Niềm cay đắng anh biết thổ lộ cùng ai. Vì trong anh em như một chỗ dựa bình yên. Đời gian khó.
Tác giả: Hùng Quân
Ca sĩ: Châu Khải Phong & Thành Nam
Chờ anh em nhé. Phút giây bên nhau không còn xa. Chờ anh em nhé. Sớm mai đây anh sẽ trở về. Đoạn đường dang dở. Sẽ có anh bên em cùng đi tiếp đến cuối đường. Mãi không cách rời. Mà rồi yêu thương ta lại cất lời. Từng.
Tác giả: Châu Khải Phong
Ca sĩ: Châu Khải Phong
Vừa ngày nào ánh mắt ta trao nhau lần đầu. Nụ cười em đã khắc sâu trái tim của anh. Phải làm sao cho quên đi bao nhớ thương về em. Phải làm sao cho phút giây đó ngừng trôi mãi. Và một ngày tiếng yêu thương đó chợt trở.
Tác giả: Nguyễn Công Thắng
Ca sĩ: Châu Khải Phong & Lương Gia Hùng
Mai này trên lối ấy sẽ có ai đón đưa em về. Anh thì buồn lê thê bước chân đi mà lòng không muốn. Đôi mình phải xa nhau hai lối đi hai người như vậy. Anh chẳng hiểu lý do em nói chia tay. Anh phải làm sao đây khi biết anh.
Tác giả: Hùng Quân
Ca sĩ: Châu Khải Phong
Chẳng có nổi đau mà muôn trùng. Chẳng có nhớ thương nào vô cùng. Chẳng có lối đi nào để dành về hai ta. Chẳng có phút giây nào nghĩ ngợi. Chẳng nuối tiếc chẳng cần trông đợi. Chuyện đến cuối cùng cũng đến qua xót.
Tác giả: Ngọc Linh
Ca sĩ: Trần Duy Hưng & Châu Khải Phong
Ca sĩ khác: Thanh Thuý
Mẹ ơi ! Chúng con đang quỳ bên nhau. Dâng lên Mẹ ngàn lời cảm ơn tha thiết. Cúi xin Mẹ nhận lời chúng con nguyện cầu. Việt Nam thanh bình, giáo hội mãi mãi quang vinh. Giáng trần cuộc đời còn nhiều đắng cay. Còn nhiều phong.
Tác giả: Nguyễn Văn Chung
Ca sĩ: Châu Khải Phong; Châu Khải Phong (beat)
Tối nay chỉ có anh ngọn đèn khuya hắt hiu. Phòng ăn vắng lặng thiếu đi một người. Bữa cơm mặn đắng môi và cay như xé lòng. Phải chăng bởi vì đã không còn em. Những tháng ngày ấm êm chỉ còn trong kỷ niệm. Dường như đã.