Tác giả: Ngọc Bích
Đêm khuya ta thương nhớ ai trong lòng! Lệ tràn về tim đâu hình bóng! Thấy trong sương mờ dáng huyền năm xưa. Khuất sau làn mây gió đưa! Đêm nay sao trong mắt ta hoen mờ! Nhạc hồn ơi về dâng sầu nhớ! Nhớ ai trong.
Tác giả: Ngọc Bích
Ngồi bên em dưới trăng mơ màng. Lòng ngây ngất nhịp mấy cung đàn. Kề làn môi hương tình thơm ngát. Đôi lòng mơ ước ngày vui không tàn. Nhìn say sưa ánh trăng thanh bình. Kề bên má nàng nối tơ tình. Làn hương thu như.
Tác giả: Ngọc Bích
Ca sỹ thể hiện: Anh Ngọc; Khánh Ly; Trần Cao; Mai Hương
Chiều nay nhớ về phía xa mờ! Ngoài khơi sóng rạt rào ước mơ! Phút vui đêm xưa lời nguyền hòa với tiếng tơ. Chờ ngày mai gió reo lời thơ! Về đâu hỡi bầy lũ chim rừng? Ngừng đây nhắn dùm lời nhớ thương! Những đêm.
Tác giả: Ngọc Bích
Ca sỹ thể hiện: Sĩ Phú; Khánh Ly
Một chiều Xuân theo gió hồn chơi vơi. Người nghệ sĩ ngóng về phương trời. Nhớ ngày vui qua bên người ngây thơ. Tóc thề như tơ lướt trên vai. Chiều vàng rơi trong khúc nhạc tương tư. Đời phiêu lãng sống những ngày mong.
Tác giả: Ngọc Bích
Ca sỹ thể hiện: Trần Cao; Mai Lệ Huyền
Dâng sóng sầu đàn ơi ta nhớ xuân nào? Xa khuất rồi một mùa bên ánh trăng soi, ngợp hồn nhớ người tình xưa, dưới ánh trăng mờ đã thề thốt lời mong chờ! Xa vắng rồi người đẹp về bến mơ nào? Đâu những lời hẹn thầm.
Tác giả: Ngọc Bích
Ca sỹ thể hiện: Mai Hương
Cho nhắn về miền Trung! Tìm cuộc sống ước mơ trong cõi mộng . Giòng sông Hương nước trôi, thuyền trên bến xa xôi mơ giáng người, tiếng hò lả lơi. Buông mái chèo hò khoan. Thuyền ai lướt trên sông theo tiếng đạn.
Tác giả: Ngọc Bích
Ca sỹ thể hiện: Khánh Ly
Chiều nay trời sao u ám. Lá xanh buồn muốn tàn. Ngàn cây đều mang thương nhớ. Nhớ xuân từ biệt ly hơi sống. Bầy chim dường như ngơ ngác. Buông lời kêu ai oán. Tiếc thương cho xuân vừa qua. Khắp muôn loài nhớ xuân.
Tác giả: Ngọc Bích
Nhà em ở tận nẻo xa. Có cây bên suối có nhà sàn bương. Quanh co độ mấy thôi đường. Men rừng, men núi, men nương men đồi. Làng em ở một khoảng trời. Gió lùa hiu mát, mây trôi êm đềm. Hôm xưa anh đến nhà em. Thấy đôi.
Tác giả: Ngọc Bích
Thuở ấy trăng về tắm nắng mây. Rung theo bước gợn gió vươn dài. Muôn ngàn đợt sóng đua nhau múa. Để sóng loang vầng lót bướt ai ? Thoảng gió đêm vê với sắc trăng. Không trung nới rộng ánh tơ vàng, đôi người nhẹ.