Ngâm thơ:
Hãy nói đi anh chớ ngại lời
Cho dù duyên nợ chẳng thành đôi
Rồi mai đi biệt không về nữa
Bỏ lại nơi này tôi với tôiChúng mình không còn yêu nhau thì thôi
Anh nói ra đi trắng đen một lời
Có gì mà ngại anh ơi
Có gì mà đành gian dối
Em không hề kết tội anh đâu
Duyên tình không trọn gieo neo làm chi
Em cũng như anh sướng vui được gì
Chẳng thà đường tình đôi ngã
Em về trọn tình duyên mới
Còn anh đi cưới vợ là xong
ÐK:
Duyên kiếp đôi ta từ nay thôi bẽ bàng
Kỷ niệm chôn kín trong tim
Ðời sẽ đổi thay và thời gian xóa mờ
Bận lòng chi mối duyên hờ
Duyên tình không vẹn xa nhau là hơn
Dan díu chi thêm đớn đau tủi hờn
Có gì mà ngại anh ơi
Có gì mà đành suy tính
Tình không thương xin đừng lụy vương.