Tác giả: Lê Hựu Hà & Tùng Châu
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Hưng; Thiên Kim
Một chiều buồn. Buồn len lén đi vào lòng người. Buồn mang theo nỗi đau. Khắc sâu thịt da. Vết thương lòng ta. ĐK:. Tình là gì. Nào ai biết đâu tình là gì. Tình yêu như bóng ma. Phủ lên đời ta. Lời nguyền muôn.
Tác giả: Nhạc Tùng Châu, lời Vũ Thanh
Ca sỹ thể hiện: Phi Nhung; Hồ Văn Cường
Chín dòng sông một mẹ chung. Quanh năm kéo con nước về. Phù sa tốt tươi đồng xanh. Bốn mùa mưa nắng yên vui. Như vòng tay mẹ bồng con. Ngày đêm chăm bón trẻ thơ. Chắt chiu từng tiếng ru hời. Vui mừng nhìn con lớn.
Tác giả: Tùng Châu
Ca sỹ thể hiện: Lương Tùng Quang; Như Loan
Nếu sẽ biết người yêu khuất xa. Những ân ái chỉ là giấc mơ. Xác thân ấy mình đã trao nhau. Môi ấm êm tìm quên phiêu lãng. Có những lúc tình sẽ xót xa. Có những lúc tình ta như bao trái đắng. Những gian dối tựa vết.
Tác giả: Lê Hựu Hà & Tùng Châu
Ca sỹ thể hiện: Như Quỳnh; Lâm Nhật Tiến; Tống Triệu Vỹ
Bên lầu hoa nhìn sao ngắm trăng. Nghe tiếng sáo ai ngoài sông. Ru hồn ta vào trong cõi thơ. Ôm trái tim ta ngẩn ngơ... Cây chèo ngưng thuyền neo bến sông. Bềnh bồng tiếng sáo nhẹ dâng. Không người thân đời sao lẻ.
Tác giả: Quốc Dũng & Tùng Châu
Ca sỹ thể hiện: CaliMoon
Em đã canh rất lâu, em trốn ra ngõ sau. Lại gặp anh nữa, mỗi lúc dắt xe ra đường. Anh cứ theo bước em, anh cứ theo hỏi tên. Làm em xao xuyến xuýt rơi cả cặp mắt kiếng. Dẫu biết anh đã lâu, em vẫn chưa dám quen. Đừng.
Tác giả: Quốc Dũng & Tùng Châu
Em.. về, em về trên phố tóc bay làm thơm bầu trời. Em lùa làn mây cho lòng anh thêm bối rối. Vô tình em cho anh giữa chơi vơi..... Em.. cười, chỉ một lần thôi mà anh ngẩn ngơ trăm chiều. Để rồi đêm đêm anh nhớ nhung.
Tác giả: Tùng Châu
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Hưng
Im đi hỡi con tim, thôi đừng than thở ưu phiền. Tình yêu là thế nói ra càng chua xót thêm. Ai lớn lên chưa từng yêu nay mới yêu. Lòng luôn khát khao những gì đang thiếu. Riêng với tôi, tôi sợ yêu nhất trên đời. Từ Lâu.
Tác giả: Tùng Châu & Dương Hùng
Đã lâu rồi con rời xa làng quê. Con xin nhắn gửi đôi lời vơi nỗi lòng người xa xứ. Từ phương trời xa, từng ngày ngóng trông mong chờ. Về thăm miền quê nơi có người con dấu yêu. Nhớ năm nào một chiều mưa buồn rơi. Khi con.