Nhớ thương dâng lên cung đàn ta,
Nhớ thương nghe như thiên tình ca
Tình là tình quê tình hoài hương yêu mái nhà
Tình dặn bền tâm gạt buồn mơ say ngóng chờ
Một sáng xuân lên trong hương hoa muôn người gặp nhau tiếng vui hòa
Nhớ thương chưa vơi cung cầm ca
Nhớ thương xuyên qua phương trời xa
Mẹ hiền giờ đâu còn chờ con vui trở về?
Nào đàn trẻ thơ nào người em say ước thề
Đâu lũy tre xanh trăng buông lơi?
ôi muôn đời ta nhớ thương hoài.
Nhớ! nhớ hoài ...còn nhớ thương ai sớm nào
nhìn ánh dương mai tình dâng sông núi từ biệt đi không nói
Đem máu hồng bồi đắp tương lai,
tháng ngày hình bóng chưa phai
trong tim ta mong, ta thương thương rồi nhớ ...
Nhớ thương khơi sầu tâm hồn ta
Nhớ thương gây thêm bao niềm mơ
Hồn rằng hồn mơ một tình xuân xưa đã mờ
Hồn còn thầm yêu một vành môi xưa hững hờ ..
Thôi nhớ thương chỉ duyên trong thơ
Quanh mình ngàn hoa thắm đang chờ ...