Chiều nay mấy giờ người ra phi cảng 
Mấy giờ người khuất trong màn xanh 
Đời buồn tênh sao không đi bằng xe ngựa 
Gõ trong hồn tôi tiếng lóc cóc trên đường 
Chiều nay mấy giờ người vào chân mây 
Tôi đứng nơi này sao cho người ngó thấy 
Tình còn đọng trong một bàn tay vẫy 
Tội tình gì, ta không vẫy tay chào? 
Tôi là núi sao người đành bỏ núi ? 
Tôi là thuyền sao người không qua sông 
Tôi là nhịp cầu sao người không bước tới? 
Nhạc khúc tình yêu rung suốt một đời tôi 
Người đi rồi tôi một mình ngồi lại 
Một mình tôi trong gác vắng mênh mông 
Xin hãy tắt giùm tôi ánh điện 
Tiễn đưa một lần, buồn ơi đến bao giờ !