Đôi khi ta buồn như chiếc lá
Sớm lìa cành nhưng chẳng vương tóc em
Đôi khi ta buồn như vạt nắng
Trót phiêu du nhưng chẳng nhòa mắt biếc
Đôi khi em về như vết chém
Máu trùng trùng những giọt thương nhớ thương
Đôi khi em về như ngọn giáo
Suốt tim ta từng giọt tình thương đau
Đôi khi xuân về trong nắng
Ta oằn vai những tháng năm cuồng mù
Tình trần tưởng chừng quên lãng
Theo làn mây trắng bay về cuối trời
Người về mang ngàn đảo điên
Người về mang ngàn thương nhớ
Thôi ta giấc mộng cuồng si
Thôi em gió mây phân kỳ
Đôi khi em về như nắm đất
Dưới huyệt mộ ta nằm nghe xót xa
Đôi khi em về như giọt nước
Buốt tim ta từng nụ tình văng xa