Nàng xem những phim, trăm lần như nhau 
Những pha ớn lạnh quay lui quay tới 
đời trong bóng đêm, đưa người mua vui 
Theo hàng ghế dài,trước cũng như sau 
Những câu ái tình, trên màn ảnh lớn 
Giữa đêm giữa ngày, như bao cơn bão tố 
Tình nhân với nàng, ban ngày như đêm 
Thế như lắm lần, vẫn thấy xót trong tim 
Sống cuộc đời trong bóng tối, lạ lùng 
Nàng mãi mãi dấu hận sầu tận trong tim 
Sống giữa con đường hoang 
Nàng không muốn nhìn, nhân tình bên nhau 
Họ hay đắm chìm, quên luôn phim đang chiếu 
Nàng buôn bánh kẹo, mong tìm quên lãng 
Nụ cười rơi nhẹ thấp thoáng trên môi 
Sống cuộc đời trong bóng tối, lạ lùng 
Nàng mãi mãi dấu hận sầu tận trong tim 
Sống giữa con đường hoang 
Đời cô gái buồn, cây đèn trong túi 
Ước ao muốn đẹp,như minh tinh sáng chói 
Rồi khi vắng người, cô chìm trong mơ 
để trong xuất này, nàng sẽ giống Ingrid
Nàng trông thấy nhiều, bao người quen biết 
Nhưng lòng giá lạnh, khi không ai lên tiếng 
Chẳng ai đoái nhìn, không chào không nói 
Khiến cô lắm lần, muốn khóc lúc tan phim