Khi sương tan mau, chút ánh sáng nhạt màu, con đường xa khuất nhau
Từng ngày đợi chờ thêm bao nhiêu bỡ ngỡ, chắc có lẽ thôi mộng mơ
Bao năm qua đi cố giữ lấy được gì, thôi đành cay khóe mi
Hay là cơn mưa phương xa vui hơn nơi đây gió lớn, sớm mai em thường nhớ ai?
Ngày nào em gót chân lạnh giá mưa dần khuất xa (Ooh-woah)
Ngày nào anh trái tim vụn vỡ trong từng giấc mơ, yêu thương đã lỡ
Từng ngày nhìn mưa vội vàng nụ cười ai ngập tràn
Nghe bao nhiêu suy tư như đang khóc òa
Giờ bên em tuyết trắng hay ngày đang có nắng?
Liệu rằng em có nhớ mưa này chăng?
Từng ngày chờ mong điều gì, nụ cười ai diệu kỳ
Em ngày nào thật hiền, dần dần tan biến theo mưa
Bao nhiêu muộn phiền vỡ tan như chiều vàng
Chờ cơn mưa dịu dàng đến bên hiên nhẹ nhàng
Khi sương tan mau, chút ánh sáng nhạt màu, con đường xa khuất nhau
Từng ngày đợi chờ thêm bao nhiêu bỡ ngỡ, chắc có lẽ thôi mộng mơ
Bao năm qua đi cố giữ lấy được gì, thôi đành cay khóe mi
Hay là cơn mưa phương xa vui hơn nơi đây gió lớn, sớm mai em thường nhớ ai?
Ngày nào em gót chân lạnh giá mưa dần khuất xa (Ooh-woah)
Ngày nào anh trái tim vụn vỡ trong từng giấc mơ, yêu thương đã lỡ
Từng ngày nhìn mưa vội vàng nụ cười ai ngập tràn
Nghe bao nhiêu suy tư như đang khóc òa
Giờ bên em tuyết trắng hay ngày đang có nắng?
Liệu rằng em có nhớ mưa này chăng?
Từng ngày chờ mong điều gì, nụ cười ai diệu kỳ
Em ngày nào thật hiền, dần dần tan biến theo mưa
Bao nhiêu muộn phiền vỡ tan như chiều vàng
Chờ cơn mưa dịu dàng đến bên hiên nhẹ nhàng
Cứ ngỡ giữ mãi trong mơ
Rồi sớm bỗng thức giấc, ta còn đây bao niềm nhớ (Oh-oh)
Từng ngày nhìn mưa vội vàng (Oh)
Từng ngày nhìn mưa vội vàng nụ cười ai ngập tràn
Nghe bao nhiêu suy tư như đang khóc òa
Giờ bên em tuyết trắng hay ngày đang có nắng?
Liệu rằng em có nhớ mưa này chăng? (Oh-oh)
Từng ngày chờ mong điều gì, nụ cười ai diệu kỳ
Em ngày nào thật hiền, dần dần tan biến theo mưa (Tan biến)
Bao nhiêu muộn phiền vỡ tan như chiều vàng
Chờ cơn mưa dịu dàng đến bên hiên nhẹ nhàng (Oh-oh, ooh)