Tác giả: Nhạc Ngoại (Trung Hoa)
Trong nắng vàng, ngàn hoa thắm gió reo. Ca vang vui đón mừng tia nắng mai rạng ngời. Trong nắng hồng ngàn cơn sóng nhấp nhô. Reo vui tung cánh diều mang ước mơ tuyệt vời. (Ư hứ ừ, nà na ná na na na na, na ná na nà nà…).
Tác giả: Nhạc Ngoại (Trung Hoa)
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Châu; Bằng Kiều; Minh Tuyết
Thôi xin anh đừng vấn vương, bao câu yêu thương giờ đã tan, khi con tim người lạc lối, khi anh ra đi không lời nói. Thôi than khóc làm nữa chi, cho lòng thêm đau mắt hoen mi, anh vui vầy bên duyên mới, em mang đau.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Trung Hoa)
Ca sỹ thể hiện: Huy Vũ
Mặt trời chiếu muôn ngàn tia nắng. Và hàng cây đứng yên mong bước em về. Lòng vẫn nhớ đến mãi những phút giây, yêu dấu bên người. Nào ai muốn ân tình chia cách. Sao em nỡ xóa tan những hy vọng. Để băng giá hồn anh.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Trung Hoa)
Ca sỹ thể hiện: Lâm Hùng; Quách An An
Còn đêm nay thôi, mình bên nhau anh ơi phút chia lìa. Ngày mai phân li nước mắt rơi nghìn trùng... trôi về đâu. Còn đâu em ơi ái ân xưa giờ chỉ là mơ. Đành thôi chia phôi đẫm mi môi nhìn tình về nhà người, về đâu.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Trung Hoa)
Ca sỹ thể hiện: Kiều Nga; Như Mai
Trong đầm lầy cá sấu bơi mau, những tiếng tiến tới tả tả tơi ai ngờ đâu. Vô đầm rồng khó lối đi ra, theo anh hung hoan ngàn ta càng thấy thương nhau. Đời em đó, quá yêu anh quên gian khổ. Nào ai biết thấu tâm tư em yêu.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Trung Hoa)
Ngày em đi những chiều gót chân mòn lang thang phố khuya. Quên lối về dài lê thê quạnh vắng lòng đêm. Ngày em đi gót mộng vẫn như còn đâu đây. Chút hương tình nồng ấm ái ân xưa. Người mang đi theo bước chân người đâu còn.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Trung Hoa)
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Đức
Đêm nằm nghe tiếng ai thở dài. Giọt nước mắt tự dưng chảy xuống luôn lúc nào. Còn thao thức bao đêm nhớ thương vô vàn. Còn tiếc nuối cho đôi mi cay. Đi về đâu tiếng yêu hôm nào. Về đâu hỡi nụ hôn ngất ngây thiên đường.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Trung Hoa)
Ca sỹ thể hiện: Duy Quang; Như Mai
Như bóng nhạn cuối trời nước mây chơi vơi. Ôi nghiêng ngược cánh bạt ngoài gió khơi. Như áng trăng mây che, thâm thẫm lạc lối về. Nước non còn réo người đi. Đôi chúng ta cách xa nước mây bao la. Bên khuất nẻo ngóng về đời.