Bóng tối lấp kín mồ chôn sâu cuộc đời
Bóng tối mênh mông chìm khuất ánh mặt trời
Bóng tối trống vắng và cô đơn mãi mãi
Bóng tối tiếng khóc từ con tim mù loà
Đường trần tăm tối biết đâu là bến là bờ
Là hư ảo như mộng du,
Ngàn đời xa vắng sẽ không còn thấy mặt người
Buồn đau cát hoang mộc du khuyết
Nỗi chết đợi mong ta từng ngày
Vẫn biết đôi vai nặng kiếp sống đoạ đầy
Nhưng sao, vẫn hát và ta mãi hát
Tiếng hát, tiếng khóc khô nề
Huh...Huh...Da...Da...[/special]