Ta đứng đây trong đêm trăng lặng lẽ
Mang trong tim nỗi ray rứt buồn đau
Tình đã xa theo ngày tháng nhạt màu
Thế là hết xin giã từ tất cả
Trong cô đơn một mãnh hồn băng giá
Trái tim hồng giờ hóa đá rêu phong
Nhuộm thời gian trong góc khuất mênh mông
Nghe đắng cay với mệt nhoài rã rời
Tình xa xôi nên tình giờ đôi ngã
Xin thời gian nhạt phai những niềm đau
Mái tóc xanh giờ héo úa bạc màu
Xa cách quá không gian xa vô tận
Trăng buồn trôi nấp vào vùng mây tối
Hồn chơi vơi trong nỗi nhớ buồn tênh
Lối về xưa giờ loang lỗ gập ghềnh
Nghe lặng thầm trong chuỗi ngày lênh đênh