Nàng là Thi Ý, đẹp như ý thơ
Bao ước mơ giấu khép tận trong
Đời làm sao kiếm được tri kỷ mình
Nên suối sông gặp người đi tìm duyên
Cô không nghi ngại và trên nét môi
Thoáng có chút niềm vui
Nét hoa vẫn yêu kiều nhưng đã ghi số phận cô đơn
Chàng là tráng sĩ đi khắp bốn phương
Ôm ấp trong trái tim một tình thương
Đời nhiều gian khó, chàng đi giúp đời
Không thiết chi nhân duyên hay lợi danh
Anh luôn trên đường, không ai sánh đôi
Có bão kiếm mà thôi
Thoáng đôi lúc âu sầu, nhưng đã quen số phận cô đơn
Nơi hoang vu này một hôm biến động
Sẽ có lúc gặp nhau
Thế gian có cao rộng, nhưng tình yêu đã gặp, đã hết cô đơn