Mới thấp thoáng bối rối thoáng, rồi thôi!
Con tim nguôi ngoai sẽ ngủ (ủ) vùi
Sẽ có lúc hấp hối với bình minh
Con tim thì vẫn yên lành!
Ai ơi, tin không? Lung linh phép tiên?
Khi tan tình duyên mà ta vẫn sống?
Lòng thì đã chết mối (ư) tình đã trôi xa
Nhưng tim thì vẫn trong ta!
Này người yêu dấu! Có thấu được nông nỗi?
Khi chúng ta lỡ đôi, mất rồi!
Mà lòng ta vẫn yêu
Tuy vẫn còn thương nhớ
Nhưng trái tim vẫn giữ cho (ư) mình!
Hãy tắt ánh nến, rồi khép làn mi
Ra đây nằm im nghe réo tiếng tim
Lòng thì đà chết mối tình hết
Ðã xa, nhưng tim thì vẫn trong ta.
Này người yêu dấu! Có thấu được nông nỗi?
(Hỡi hỡi người! Hỡi hỡi người!)
Người đừng khóc nữa! Ta vẫn còn thương nhớ
Với trái tim đó dấu kín trong ta
Giữ mãi giữ mãi cho ta!
Mới thấp thoáng bối rối nhớ tiếc ngẩn ngơ
Nhưng tim thì còn trong ta.