Đón thu tiễn hạ đã đi xa
Lá vàng rơi rụng trước sân nhà
Cành cây trơ trụi không còn lá
Thu về vương vấn ngập hồn ta.
Trời không chút nắng mây đầy lối
Nắng vàng rơi nhẹ dưới hàng cây
Từng cơn gió bấc se se lạnh
Chạnh lòng lại nhớ dáng thơ ngây
Ngày xưa cùng lớp bao trìu mến
Kỷ niệm một thời yêu đắm say
Thu về ta càng thêm luyến tiếc
Mỉm cười nước mắt thấm vị cay
Hạnh phúc lúc vơi có lúc đầy
Nhìn xem phú quí tựa mây bay
Ước gì thu trở lại vào thời ấy
Thỏa lòng ta lại tay nắm tay.