Ba mươi năm gặp lại
Mà ngỡ là đêm qua
Nụ hôn còn trên má
Có ngại ngùng không em
Ba mươi năm trời xa mãi
Tìm đâu giữa phố người
Tóc xanh giờ điểm bạc
Ta còn gì cho nhau
Em ngày xưa ngây thơ dịu hiền
Tóc mây cài gió lùa nắng trên vai
Ta ngày xưa ngây ngô khờ dại
Biết tương tư con tim hoài mộng mơ
Em ngày xưa lại về mang theo thương nhớ
Tháng năm dài giờ đã hoá thành thơ
Phút ngập ngừng còn bao điều chưa nói
Bỗng cơn mưa chiều vụt đến
Mang hết dấu yêu vào lãng quên.