Lâu rồi khi xa quê nhà trong lòng luôn nhớ thiết tha
Thương từng cây lúa, dòng sông, lũy tre mát rị bóng dừa
Qua rồi tuổi đời tắm mưa, đi tìm kỷ niệm đong đưa
Ngày tháng níu theo cuộc đời mòn mỏi giấc mộng xưa.
Thương quê bao nhiêu, em nhớ thương anh bấy nhiêu
Nhớ khói lam chiều bên mái nhà tranh gió xiêu
Chân ngập ngừng hồn đê mê, qua nhịp cầu qua con đê
Nghe hát câu thơ Kiều chợt gợi nhớ thương chiều quê.
Trên đường xa tôi đi về, bao ngày tha hương nhớ quê
Qua từng nương rẫy bờ đê nhớ ai ước hẹn câu thề
Quê nghèo cuộc đời gió sương nhưng tình dạt dào yêu thương
Hình bóng cố nhân quê nhà còn đó ân tình ngàn phương.