Đường về quê, miên man nỗi niềm hoài thương
Đường về quê, thênh thang kỷ niệm vấn vương
Đường về quê, tai nghe tiếng ai đang hò
Mà lòng thổn thức, lai láng tình quê.
Đường về quê, thương con sáo đậu cành tre
Đường về quê, trâu ai ngất ngưỡng đường quê
Đường về quê, em tôi múc ánh trăng vàng
Đồng khô, nước tưới lúa ngô xanh rờn
Tiếng hò bên võng trưa hè đong đưa.
Tôi yêu lão già nua, tôi yêu đàn em thơ
Tôi mơ xây đời thật tươi.
Đường về quê ê a tiếng tre thật thương
Đường về quê, vướng sợi tình thương
Đường về quê, ta bước thật vội vàng
Mẹ tôi trông ngóng những đứa con chưa về!