Em đến hôm nào trời còn mưa bay
Em đến hôm nào trời còn giăng mây
Em đến từ đâu khi đời là thiên đường
Này hồn anh là trái cấm dâng em.
Em đến từ đâu?
Hay từ địa ngục tối tăm
Cho hồn anh loạn cuồng
Cho lòng anh đớn đau
Khi tình đã là định mệnh
Là giây trói đời nhau
Và mãi trói lòng nhau.
Em có chăng là lời nguyền
Từ ngàn kiếp còn mãi bay theo
Phủ đời anh u ám
Giữ hồn anh mong manh
Này em hỡi đường mê
Xin đừng phá nhoà cơn mộng
Tình u uất ngàn năm.
Còn thấy đâu?
Tình đam mê cuối trong đời
Tiếc chi người đến hơi tàn
Hồn vương vấn về đâu?
Tình đã mất từ đâu?
Em đến hôm nào đời còn hoa bay
Em đến hôm nào đời nhiều miên man
Em đến ngày nao khi đời vào trong mộng
Dìu hồn anh trong từng bước lênh đênh.
Tình đã về đâu?
Chỉ còn miệt mài bóng ai
Cho hồn anh dại khờ
Cho lòng anh vỡ tan
Khi tình đã là định mệnh
Trói đời nhau
Và mãi trói lòng nhau.