Tôi gọi quê hương,
Gọi tên em giữa giấc mơ hồng
Tôi gọi quê hương
Gọi tên em giữa dòng người đông.
Đường quê hương,
Lối mòn còn thương đá cuội
Bạc màu thời gian
Tuổi xuân qua máy nẻo ngậm ngùi.
Tôi gọi dòng sông
Bóng mẹ hiền
Đêm ngày chờ mong
Tôi gọi đồng xanh.
Ấm lời ru còn ngân tiếng lòng
Một vầng trăng quê
Đêm rằm còn in dáng mẹ
Áo rách phai sương.
Thân cò một mình cô đơn
Quê hương ơi
Còn đây điệu hát câu hò
Cùng em sang một chuyến đò.
Quên đường về
Khi ánh chiều buông
Em yêu ơi tình em như nước đong đầy
Ngày mơ hạnh phúc sum vầy.
Ta trao nhau nụ hôn nồng say
Tôi gọi người thương
Gọi trời mơ bên ánh trăng vàng
Tôi gọi buồn riêng.
Con suối reo lạnh lùng rừng hoang
Gọi thời gian
Biết bao người đi không về
Người quên lời thề.
Quên buổi hẹn hò
Quên cả một vầng trăng quê.